Cao Tuấn thống khổ nằm lăn ra đất, theo toà nhà rung động mới chậm rãi lấy về ý thức. Bên tai gào thét cùng bàn tay từ dưới nền đất biến mất, Từ Gia Minh nhìn liền biết Cảnh Đình Lân thành công!
Nhưng không đợi anh vui mừng, bụi đất từ trên trần nhà rơi xuống xuất hiện vết nứt. Kí túc xá có lệ khí cùng oán khí duy trì mới có thể không tổn hao gì dù nó đã qua rất nhiều năm, hiện giờ oán khí tan lệ quỷ bị tiêu trừ kí túc xá này cũng không thể trụ nổi nữa.
" Đi thôi... "
Cảnh Đình Lân suy yếu đi lên từ thang lầu, hướng Từ Gia Minh gật đầu. Từ Gia Minh vội vàng đi đỡ hắn, cẩn thận đem người đỡ đi lên. Nhìn đã hôn mê Cao Tuấn, Từ Gia Minh thầm than khổ. Một Cảnh Đình Lân anh đã đỡ không nổi, huống hồ tên oắt con này còn to hơn vai chính mấy lần!
" 011, trưởng ban đâu? "
[ Trưởng ban vừa đến, nhưng nhìn qua rất suy yếu... ]
Từ Gia Minh trầm ngâm không dám chậm trễ thêm phân phó kêu 011 cùng 256 giúp anh đỡ tên nhóc này ra ngoài, toà nhà sắp xụp đến nơi rồi không thể ở lâu.
011:...
Cộng sự, cậu đỡ không nổi thì hai tên hệ thống nhỏ bé như tôi và 256 sao đỡ nổi!
Bạch Cảnh Từ khẽ thở dốc, là hắn xem thường tác dụng của thuốc gây mê Cao Tuấn dùng. Tên oắt đó, đợi xong việc phải đánh cho nhóc đó một trận hắn mới có thể hài lòng rời đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-ho-moi-ngay-deu-mo-uoc-ta/2564734/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.