" H...Hoàng thượng! "
Lưu công công chặn lại cung nữ hớt hãi chạy vào ở ngoài cửa, lão đè thấp giọng nói gì đó. Cung nữ hiểu ý vội vàng ghé vào tai Lưu công công nói nhỏ, Lưu công công chỉ liếc nhìn hai người đang quỳ bên dưới vội vàng thu hồi đi đến bên cạnh hoàng thượng.
Lão cúi người: " Hoàng thượng, quốc sư đại nhân không còn ở trong Trường Xuân điện. "
Mộ Thần Dật vẻ mặt không hiện biểu cảm chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn cung nữ sợ hãi đứng ngoài cửa rồi nhìn Lưu công công, hắn đứng dậy phất phất tay.
" Hai người các ngươi đều lui đi. Lưu công công, lôi cung nữ kia bên ngoài, loạn côn đánh chết. "
Trong không khí áp suất thấp làm người hít thở không thông, Lưu công công trộm lau mồ hôi lạnh. Nhìn bệ hạ không biểu hiện nổi giận hay không, nhưng theo bệ hạ đã lâu Lưu công sao còn không biết được bệ hạ hiện tại thật sự đang cực kì tức giận.
Lão cúi người vội vàng kêu người lôi cung nữ kia ra ngoài dùng hình mặc cho nàng ta không ngừng kêu khóc hoàng thượng tha mạng, Mộ Thần Dật quay người hồi Trường Xuân điện ánh mắt nổi lên âm u sóng lớn.
A Lập... Tại sao ngươi cứ năm lần bảy lượt muốn làm trái ý trẫm. Trẫm đối với ngươi không đủ tốt? Hay do quá sủng ái nên ngươi mới không xem trẫm ra gì đây...
Không sao, không sao. Khi nào ngôi vị này trẫm còn ngồi thì A Lập vẫn thuộc về trẫm! Giang sơn của trẫm ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-ho-moi-ngay-deu-mo-uoc-ta/2564715/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.