Bạch Cảnh Từ hoảng hốt mở mắt, rèm sa vẫn yên lặng rũ xuống. Dạ minh châu treo ở trên cao chưa từng tắt đi ánh sáng, xung quanh căn phòng có sương khói cùng đàn hương lượn lờ nhàn nhạt.
Bạch Cảnh Từ nhìn một lát, giật mình cho rằng bản thân đang ở trong phòng của nguyên chủ, nhưng nhìn kĩ lại hắn biết đây không phải phòng nguyên chủ... Tuy bày trí là dựa theo phòng nguyên chủ để sắp xếp nhưng có vài chỗ bất đồng, ví như dạ minh châu treo ở trên và rèm sa rũ khắp phòng, cũng không có bình phong hay tiếng nước suối ở trong phòng hắn...
Hắn muốn ngồi dậy xem thử rốt cuộc đây là nơi nào nhưng vừa ngồi dậy liền choáng váng, tiếng leng keng của xiềng xích thanh thúy vang lên. Bạch Cảnh Từ mày hơi nảy lên, cảm giác quen thuộc lại ùa về... Hắn nhìn chính tay và chân đều bị xiềng xích khoá lại, một trận vô ngữ.
Bạch Cảnh Từ:...
Lạch cạch!
Tiếng khoá được mở ra, cánh cửa chậm rãi chuyển động. Trên người nam nhân khoác lên long bào đen tuyền, vạt áo trước ngực tùy tiện rộng mở, một đầu tóc đen buông xuống cũng không có gì cố định lại cứ vậy giống như thác nước buông xuống.
Nam nhân cầm một khay gỗ, ở trên có một chén cháo cùng mấy món đồ ăn đang bốc lên hơi khói. Hắn biết Bạch Cảnh Từ đã tỉnh, không nói gì chỉ cầm khay gỗ đi qua rèm sa tiến vào bên trong, đem khay đặt ở trên bàn xong mới đi tới gần y.
Bạch Cảnh Từ nhập diễn, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-ho-moi-ngay-deu-mo-uoc-ta/2564688/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.