Du Ngạn và Cao Dung vẻ mặt mờ mịt giương mắt cùng nhìn nhau, lập tức hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Lận Sách, chàng liền nở nụ cười: "Bệ hạ chẳng lẽ còn ghen với mấy bức tranh sao? Tuy ta thừa nhận tranh vẽ đều là mỹ nhân số một số hai kinh thành, nhưng so với người trong lòng ta còn kém xa lắm."
Lận Sách đầu tiên là sững sờ, sau đó quay đầu nhìn thấy Cao Dung bên cạnh không nhịn được che miệng cười trộm, cau mày trừng Cao Dung một cái, hắn nhếch môi: "Ta không chỉ thấy em vừa thưởng thức say sưa, mà còn khen ngợi liên tục, nên muốn cho em mang về xem đủ cho đủ đấy?"
Du Ngạn xua tay: "Ta cũng không dám lấy, nếu bị Lý Phụ Lý đại nhân biết những bức hoạ lão vất vả cực nhọc lấy được cuối cùng bị ta mang về nhà, còn không treo cổ trước cửa nhà ta."
"Lý Phụ? Lão có thể khiến em sợ cũng gọi là có bản lĩnh." Lận Sách lặp lại cái tên đầy ẩn ý, không biết đang nghĩ đến điều gì, "Nhưng Lý đại nhân cần làm nhiều chuyện lắm, có lẽ không có thời gian nhàn rỗi đâu."
"Lý đại nhân trong thời gian ngắn mà có thể chọn cho Bệ hạ nhiều thiên kim tiểu thư như vậy, quả thực đã phí không ít công sức. Nhưng đáng tiếc, Thánh thượng chúng ta chẳng hề chịu." Du Ngạn đặt chén trà xuống, vươn tay gẩy mấy quyển trục trước mặt, "Chỉ tội nghiệp những thiên kim đó cùng với người nhà họ, vốn còn tưởng nhân cơ hội này có thể gả vào cung trở thành quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-ho-deu-noi-tram-la-bao-quan/999285/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.