*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vì thức dậy từ sáng sớm nên vừa tiễn Du Tuấn về phòng Du Ngạn đã nổi cơn buồn ngủ, bèn mặc kệ cần câu bị vứt bừa bên ao sen, chàng đi thẳng về phòng mình, chuẩn bị chợp mắt.
Thực ra Du Ngạn đã lâu không tuỳ ý như thế, chàng không thích dự chầu, cũng không ưa những đồng liêu lòng mang ý xấu ấy. Nhưng thân là thượng tướng quân, vẫn có một đống việc quân chất chứa lên đầu chàng. Huống hồ, chàng từng bước từ một công tử thế tộc tự do phóng khoáng trở thành Thượng tướng quân có vẻ uy quyền khiến vô số người kiêng dè như ngày hôm nay, có rất nhiều chuyện không đơn giản như bề ngoài.
Bởi vậy khi mơ mơ màng màng đổ ập xuống giường, chàng vẫn nhớ dặn dò Thụy Vân: "Một canh giờ nữa đánh thức ta, ta đã hứa hôm nay phải vào trong quân xem chút."
Dù Thụy Vân đã cẩn thận buông màn xuống cho chàng thì chung quy vẫn đang là ban ngày. Du Ngạn tuy thiếu ngủ đến cùng cực nhưng mãi không thể ngủ yên được, đương lúc nửa tỉnh nửa mê bỗng cảm thấy bên giường mình có một người ngồi, mí mắt chàng lại rất nặng, bất kể gắng sức thế nào cũng không mở ra được. Cứ giãy giụa như vậy trong cơn mộng mị không biết bao lâu, Du Ngạn mới từ từ lấy lại ý thức, chầm chậm mở mắt ra.
Trong tầm mắt vẫn là một mảnh mờ mịt, Du Ngạn trong khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-ho-deu-noi-tram-la-bao-quan/999268/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.