Edit: Bonnie/Hãy đọc ở trang chính chủ
Hôm qua tôi đã tìm được công việc mới, ban ngày phải đi làm. Tôi đưa mắt nhìn thời gian rồi nhanh chóng rời giường rửa mặt. Lúc đang đánh răng lại thấy Tiểu Ninh đi vào cửa.
"Cậu dậy sớm thế." Tôi chào hỏi.
"Ừm, đi bưu điện."
Sau khi chào buổi sáng xong, tôi lập tức mặc quần áo. Hôm qua đến khách sạn tôi đã đưa quần áo cho nhân viên phục vụ đem đi giặt phơi khô. Không hổ là khách sạn, sáng nay đã đưa âu phục sạch sẽ tới rồi.
Bữa sáng là nhân viên phục vụ đưa đến phòng, sau khi tôi rửa mặt xong liền đi ra ăn, còn âm thầm cảm thán tiền tài ác độc lại để cho người ta mục nát như thế, làm hại tôi suýt nữa không muốn đi làm, chỉ muốn ở nhờ khách sạn với Tiểu Ninh thôi.
Tôi đấm ngực nói với mình, tỉnh lại đi Thẩm Kiến Quốc! Làm người thì phải đường đường chính chính, xài tiền mình kiếm được sẽ có thể ưỡn ngực ngẩng đầu, cho dù nghèo khó thì linh hồn cũng là cao quý, không có gánh nặng trong lòng cho dù ở nhà xác cũng có thể ngủ yên.
Thấy tôi cơm nước xong xuôi, Tiểu Ninh mới nói: "Trước đó anh nói mình lại tìm được một công việc đúng không? Để tôi đưa anh đi."
"Không cần không cần." Tôi ngậm một cái bánh bao, "Tôi đi tàu địa ngầm là được."
"Tôi đưa anh đi." Tiểu Ninh cười, "Tôi rất rất muốn tiếp xúc với thầy Thẩm nhiều hơn, cũng để học tập thầy Thẩm."
Bình thường nếu nghe nói như thế tôi sẽ rất vui vẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-ho-deu-noi-toi-gap-quy/1025188/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.