Đến Tẩm điện,Yên Vi bước vào bên trong,hoàng thượng nhìn thấy cô,nói cô không cần hành lễ mà lại đây ngồi vẽ với người.
Yên Vi trong lòng tuy tràn đầy thắc mắc nhưng cũng không nói gì,cô ngồi vào ghế,bắt đầu lấy giấy ra vẽ.
Nhưng mà cô vẽ không có quá đẹp,còn vị hoàng hậu kia thì lại vẽ đẹp,cho nên Yên Vi chỉ có thể vẽ đại những bông hoa bằng nét vẽ cơ bản.
Nhưng bù lại,cô lại có khiếu trong việc tô màu, cách pha màu,tô làm sao cho đẹp cô đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Vì thế,Yên Vi vẽ xong mấy bông hoa đơn giản, liền bắt tay vào việc pha màu,màu ở thời xưa thì cũng may là đã có nhiều màu,đa số là màu cơ bản,nhưng cũng đã đủ để Yên Vi pha ra thêm những màu khác.
Hoàng thượng nhìn cô pha ra những màu mà bản thân mình chưa bao giờ được thấy,có chút hiếu kì,liền hỏi:
"Làm sao nàng có thể pha ra những màu này,rất đẹp."
"Tần thiếp chỉ là ngồi ở trong cung,rảnh rỗi không có việc gì làm,cho nên nhất thời hứng thú,trộn những màu này lại không ngờ lại ra màu đẹp như thế."Yên Vi hững hờ đáp.
"Nàng ở trong cung mà lại không có việc gì để làm sao?"Hoàng thượng giọng nói mang theo chút ý thăm dò.
"Đúng vậy,tần thiếp đã không còn rỗi hứng muốn đi nói chuyện nữa."Yên Vi vừa pha pha màu,tô lên bức tranh,giọng nói không thể hiện ra quá nhiều cảm xúc.
"Vậy hay là trẫm kêu Hòa thượng tại đến đây hát cho nàng nghe?Nàng ở lại đây ăn tối cũng được."Hoàng thượng giọng nói vang lên,lát sau mới thấy bản thân mình nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-cung-la-hoang-hau/500780/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.