"Nàng tự bao giờ không biết phép tắc?"Hoàng thượng trầm giọng nói.
"Nếu người thả tần thiếp ra thì tần thiếp sẽ ngay lập tức hành lễ với người."Yên Vi giương mắt nhìn hoàng thượng,giọng tỏ vẻ khó chịu.
"Không cần nữa."Hoàng thượng cũng chả cần nữa,bây giờ chỉ rất muốn hưởng thụ cái cảm giác ôm Yên Vi trong lòng.
Vừa thoải mái lại còn rất mềm.
Đứng khoảng nửa tiếng,hoàng thượng rốt cuộc cũng đã chịu buông Yên Vi ra,sảng khoái mà bước vào bên trong.
Yên Vi đứng đó,cảm giác tức giận muốn vỡ lồng ngực,vô tình nhìn thấy cục đá,lại vừa đang muốn trút giận,nhân vừa lúc thấy cục đá này, thì còn ngại gì nữa.
Yên Vi nhìn cục đã,vuốt vuốt tóc rồi nói:. ngôn tình hài
"Xin lỗi mày,cục đá tội nghiệp."
Nói xong,Yên Vi liền dùng lực thật mạnh,đá cục đá bay thật xa.
Đá xong,Yên Vi thở một tiếng đầy sảng khoái, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, chỉnh sửa lại một chút,cô mới đoan trang bước vào.
Bên trong,hoàng thượng anh tuấn ngồi trên ghế,trên tay cầm miếng nho đã được ướp lạnh từ sáng tới giờ.
Bỏ vào miệng một miếng,vị chua chua ngọt ngọt nơi đầu lưỡi,lại còn có cảm giác mát lạnh,đánh bay cái nóng của mùa hè oi bức ngột ngạt.
Nhìn thấy Yên Vi đi vào,hoàng thượng liền nói:
"Ngồi lên đây."
Vừa nói lại vừa vỗ lên đùi mình.
Yên Vi nhìn thấy như vậy,khuôn mặt có chút biến sắc,nhưng lại thấy hoàng thượng không nói thêm lần nào,nhưng tay vẫn vỗ nhè nhẹ lên trên đùi.
Yên Vi đã tin lời này không hề là giả,mà là thật 100%,ôi mẹ ơi!
Yên Vi ngay lập tức từ chối,đi qua ghế kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-cung-la-hoang-hau/500770/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.