Đến buổi tối,Yên Vi đã cảm thấy cơ thể mình đã dễ chịu hơn,nhưng đôi khi lại cảm thấy hơi ngứa rát một chút.
Cô chỉ mặc y phục mỏng thường dùng để đi ngủ, vì thái y nói là càng thông thoáng sẽ càng dễ chịu hơn.
Hàn Thu cận trọng đỡ cô ra bàn ăn.Yên Vi may mắn không nổi mẫn tới chân,cho nên khi đi không quá ngứa rát.
Yến phi đã ngồi sẵn ở đó chờ Yên Vi.
Thấy Yên Vi tới,Yến phi vội vàng đứng dậy đỡ cô ngồi xuống,giọng không ngừng lo lắng:
"Tỷ tỷ,tỷ không sao chứ?Có còn khó chịu hay không?"
"Không sao nữa,đã cảm thấy đỡ hơn rồi."Yên Vi lên tiếng trấn an Yên phi.
Cả hai người cùng ngồi xuống.
"Muội thấy tỷ có bao giờ bị dị ứng với trà hoa cúc đâu,đây là lần đầu tiên đó."Yến phi cẩn thận gắp cho Yên Vi miếng thịt vịt quay vào chén,lo lắng nói.
"Vậy sao?"Yên Vi mang theo nghi hoặc hỏi lại.
Đây là lần đầu tiên sao?Chứng tỏ cơ thể này bẩm sinh không bị dị ứng với trà hoa cúc.
Chẳng lẽ là còn một nguyên nhân nào khác?
"Đúng vậy,tỷ tỷ,muội đang nghi ngờ Mai quý phi,không biết liệu có phải là nàng ta không?"
Yến phi nói ra suy nghĩ của mình.
Yên Vi nghe Yến phi nói như vậy,khiến cho cô cũng không khỏi suy nghĩ tới.
Nhưng cô chưa có bằng chứng,thì lấy đâu ra mà nói.Vì thế,Yên Vi chỉ có thể phủ nhận:
"Chúng ta không có chứng cứ,vì đế muội đừng nói bừa."
"Vâng."Yến phi nhẹ nhàng đáp lại.
Không nói chuyện nữa,Yến phi chỉ lặng yên gắp thức ăn cho Yên Vi.
Sau khi ăn uống xong xuôi,Yến phi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-cung-la-hoang-hau/500764/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.