🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kỷ Nguyên mơ thấy một giấc mơ.



Nàng mơ thấy năm mười bảy tuổi, mình ngồi đọc sách dưới tán cây hải đường. Dưới ráng chiều hồng nhạt, Chử Hành đứng bên cạnh trải giấy nghiền mực, ngón tay trắng nõn thon dài cầm tấm chặn giấy vuốt phẳng từng tấc giấy Tuyên Thành, lúc khom lưng, sợi tóc đen nhánh óng mượt của hắn sẽ rơi xuống.



Kỷ Nguyên cứ nghĩ rằng, hiếm khi có nam nhân nào sở hữu mái tóc đẹp như hắn.



Kỷ Nguyên ngửi thấy mùi hương tao nhã thoang thoảng, tỏa ra từ ống tay áo của Chử Hành. Nàng dời mắt khỏi cuốn sách, hỏi Chử Hành: “Trên người Chử khanh huân hương gì vậy? Không giống hoa cũng không giống gỗ, dường như khác hẳn người bên ngoài.”



Gương mặt Chử Hành tuấn tú sáng trong, khí chất tao nhã được lắng đọng lại qua thời gian dài. Nghe vậy, hắn đứng dậy, ngẫm nghĩ rồi đáp: “Thần không dùng huân hương, chắc là mùi bị dính từ mực thơm mà có.”



Kỷ Nguyên nói: “Mùi mực thơm của người khác cứ trộn lẫn với mùi khói dầu, còn trên người của khanh thì lại rất sạch sẽ.”



Năm ấy Chử Hành vừa cập quan, nhận được lời khích lệ thì bối rối buông mi mắt, ống tay áo khép lại, quy củ nói: “Điện hạ quá khen.”



Gió thổi qua tán cây, một đóa hải đường lắc la lắc lư rơi xuống, đúng lúc rơi lên cây trầm cài tóc của Chử Hành. Sự lạnh nhạt của quân tử và vẻ kiều diễm của đóa hoa hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.



Liếc nhìn vẻ mặt vẫn không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-cung-khong-the/3422220/chuong-94.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.