"Ta muốn cưới điện hạ làm vợ." Kỳ Viêm vừa chăm chú nhìn nàng vừa nói như thế.
Không phải "suy nghĩ", mà là "muốn", giọng nói trầm thấp lại đầy mạnh mẽ.
Cho dù đã được báo trước từ giấc mơ, nhưng Kỷ Sơ Đào vẫn có chút trở tay không kịp, nàng vô cùng bất ngờ. Nàng biết thân phận mình đặc thù, phò mã của Đại Ân không nắm giữ quân quyền, nếu không phải vì thế thì trong buổi tiệc ăn mừng năm ngoái Kỳ Viêm cũng sẽ không từ chối lời tứ hôn ngay trước mặt triều thần như vậy...
Nhưng bây giờ, hắn lại bảo muốn cưới nàng.
Con ngươi trong mắt Kỷ Sơ Đào khẽ chuyển động, phản chiếu hình ảnh những giọt mưa bay bay, nhẹ giọng nhắc nhở hắn: "Làm Phò mã của bổn cung không phải là chuyện dễ dàng gì."
Trong mắt của Kỳ Viêm như tuôn ra một thứ gì đó nóng bỏng nhưng cũng đầy trầm lắng, lòng bàn tay hắn vuốt ve gương mặt non nớt của nàng: "Điện hạ chỉ cần gật đầu có hay không, những chuyện khác cứ để ta giải quyết."
Giọng điệu hắn nói ra rất thuyết phục người khác.
Kỷ Sơ Đào cảm thấy mọi chuyện tiến triển hơi nhanh, dù sao thì từ lúc hai người họ bày tỏ tiếng lòng với nhau tại Trâm Hoa yến đến nay cũng chỉ mới nửa tháng.
Nhưng khi nàng nhìn vào đôi mắt sâu thẳm như thể nuốt chửng người khác của Kỳ Viêm, trong đầu lại hiện lên một vài khung cảnh động phòng hoa chúc ở trong giấc mơ, như gió thổi sương mù tan biến đi vậy. Lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-cung-khong-the/3422177/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.