_Alô, mẹ vừa nói gì vậy? Con không nghe thấy.
"Típ típ... "
Quay ra nhìn thì ra mình đang ở giữa đường, chuẩn bị chạy qua nhưng đã không kịp rồi. Chiếc xe ôtô đó đang đi tốc độ cao nên cũng không phanh kịp. Thế là đâm vào cô, cô bị bay ra khá xa và chiếc điện thoại bị tuột ra một bên. Lúc này cả người chảy nhiều máu ra, tiếng xe cấp cứu đang đến. Nhìn như là không thể cứu được nữa rồi.
Đang mới 22 tuổi mà đã mất đi chẳng rất đáng tiếc sao. Tuổi thọ thật ngắn.
......................
_Nương nương, Người tỉnh dậy đi. Nương nương...
Nghe thấy tiếng gọi, cô chợt mở mắt ra. Thấy một cô gái đang nhìn mình.
_Đây là đâu? Chẳng nhẽ là ở Âm phủ?
_Nương nương, đây không phải Âm phủ mà là Lãnh cung. Người quên rồi sao?
_Lãnh cung? Tôi nhớ là tôi bị xe tông rồi.. rồi....(Lấy tay ra đập nhẹ cái đầu)
_Người sao vậy? Chẳng nhẽ thức ăn có độc? (Cô ấy đưa tay ra đổ bát cơm)
Bình tĩnh lại tinh thần rồi hỏi cô ấy :
_Cô là ai vậy?
_Nương nương, nô tỳ là Bán Hạ đây. Người có chỗ nào không khỏe sau?
_Không có. ( nghĩ "Đây là lãnh cung, chẳng nhẽ là xuyên không như trong phim. Hơn nữa chắc là cung đấu đây. Phải hỏi cho rõ mọi chuyện đã" ). À mà sao tôi lại bị bắt vào lãnh cung vậy?
_Người sao quên nhanh thế. Rõ ràng là bị Hoàn phi vu oan giá hoạ mà. ( Bực tức)
_À.. Có lẽ bát cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-cung-da-tro-lai/2796078/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.