Căn cứ Kenley cho hai người mượn một chiếc xe tải quân sự – mà lúc tiến vào dinh thự trông cứ sai sai. Đó là một buổi chiều giữa hè rực rỡ, cỏ cây nhấp nhô, nhà thờ lấp ló trong khu rừng đằng xa, căn chòi của người gác rừng, hồ nước cùng phù điêu sư tử trên cổng đều như khoác trên mình tấm màn mỏng dệt từ ánh sáng vàng óng ánh. Chiếc xe tải băng qua cánh cổng rào đang mở, men theo con đường rợp bóng cây, sỏi đá rải đường lạo xạo dưới bánh xe kéo theo cái đuôi bé nhỏ từ khí thải của động cơ dầu, cuối cùng dừng lại ở bậc thềm cẩm thạch phơi nắng phơi mưa. Do không thông báo trước nên cửa lớn của dinh thự vắng tanh không một bóng người, cơ mà chiếc xe quân đội khổng lồ này chắc chắn sẽ gây sự chú ý. Chuck vừa bước khỏi xe, chưa kịp tiến lên bậc thềm thì cửa lớn đã mở ra, một người hầu đứng tuổi ngó đầu ra nhìn. Ông ta có cái mũi nhọn trông như thể sẽ chọc xuyên qua một tấm ván gỗ, mặc chiếc áo sơ mi cổ cứng, quan sát Chuck một đường từ trên xuống dưới, lưu lại trong đáy mắt là chiếc áo sơ mi bẩn thỉu với băng vải be bét máu, cuối cùng cau mày hỏi Chuck có chuyện gì vậy.
"Tôi thì không có chuyện gì, cảm ơn ông." Chuck hất đầu về phía xe tải, "Là cậu chủ của mấy người gặp chút chuyện nhỏ."
Tiếp theo sau đấy là một cuộc hỗn loạn kéo dài hơn mười phút. Chốn êm đềm buồn thiu này phải bị điện giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bombers-moon/2824654/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.