Cô đi đến quán bar, một mình ngồi uống rượu. Cầm ly rượu một mình lẳng lặng dựa vào trên quầy bar, thưởng thức bar Cẩm Tú phồn hoa nhất của bóng đêm.
Hắn được đưa vào bệnh viện, xương chân phải bị gãy dập nát, phải bó thạch cao. Tạ Tiểu San làm đại diện cho tạp chí của các cô, ngày hôm sau liền mua hoa tươi tới thăm. Sau khi trở về con giao nhiệm vụ cho trợ lý, mỗi ngày mua một bó hoa gửi tới bệnh viện.
Buổi tối khi hai người cùng nhau ăn cơm, Tạ Tiểu San nhìn kỹ cô cả nửa ngày, mới mở miệng hoài nghi “Kỳ thực tớ luôn muốn hỏi cậu, cậu rõ ràng chán ghét hắn như vậy, nghĩ biện pháp tránh hắn đi nhưng mà ngày hôm qua thế nào không đem hắn ném quên ở nói đó đi, còn thực nhiệt tình đem hắn đưa đến bệnh viện thế hả?”
Cô liếc mắt nhìn Tạ Tiểu San một cái, cư nhiên cô ấy lại nhiệt tình đi hỏi chuyện hôm qua như thế. Cô tức giận nói “Chẳng lẽ tâm của tớ ác độc như vậy sao?” Tạ Tiểu San cười hắc hắc không ngừng “Tâm của cậu thiện lương, vốn là người thành thật, nhiệt tình giúp đỡ người khác nhưng cái này không nên áp dụng đối với người nằm trong bệnh viên kia nha. Nhưng cậu lại cố tình phơi bày ra tâm địa thiện lương của mình, bản tính chân thật, nhiệt tình trợ giúp hắn cho nên tớ mới hoài nghi chứ.”
Một hồi lâu sau Lâu Lục Kiều mới giơ hai tay, thành thực nói “Được, tớ thừa nhận. Tớ không có tâm tốt như vậy. Ngày hôm qua nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-yeu/34023/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.