Một vũ trụ quan rõ ràng dứt khoát, dù trên phương diện chính trị hay triết học, đều không tránh khỏi bị người đời chê phiền phức. Cái gọi “hứng thú” của đời người hoàn toàn nằm ở những việc không hề liên quan đến nhau.
(Trương Ái Linh ngữ lục)
Nếu như chưa từng đến tòa thành này, chắc sẽ không cảm nhận được sự hỗn loạn đổi thay muôn hình vạn trạng trong chớp mắt. Vốn cho rằng chỉ là biển người mênh mang chen chúc chật chội, là ánh sáng rực rỡ của những vì sao trên dải Ngân Hà bao la, là những ngọn đèn đỏ trải dài khắp đường phố. Nhưng khi đến đây lần đầu, hoặc thêm một lần nữa, bạn mới thấy, tòa thành giống như khói lửa này, kỳ thực lại sâu hút tĩnh mịch đến thế, cô độc bơ vơ đến thế.
Sau sáu năm cách biệt, Trương Ái Linh đến Hương Cảng, thành phố này đã dần dần đánh mất diện mạo vốn có trước đây. Có lẽ, cô không nên cố gắng vất vả quá làm gì, thứ thay đổi đâu chỉ có thành phố này, đến bản thân cô, cũng không còn là thiếu nữ trong sáng đơn thuần từ lâu rồi. Quay lại nơi đây, không chỉ là để trả giá, mà còn là để thu nhận. Trái tim Trương Ái Linh rầu rĩ, cô mong đợi thành phố này có thể mang đến cho cô một tia nắng ấm áp. Để tháng ngày, không đến nỗi bị tàn phá quá nhanh.
Đón Trương Ái Linh là người bạn cũ Tống Kỳ, lần này Tống Kỳ mời Trương Ái Linh sáng tác kịch bản cho bộ phim điện ảnh Hồng lâu mộng gồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-thau-hieu-cho-nen-tu-bi/2017856/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.