(Nơi có người tốt tất không thể thiếu kẻ xấu)
Có câu nói rằng nơi có người tốt chắc chắn sẽ xuất hiện kẻ xấu, có kẻ xấu mới có thể nổi bật cái tốt của người tốt.
Dân phong chất phác, người làm nông mặt trời mọc thì làm mặt trời lặn thì nghỉ, an cư lạc nghiệp. Nhưng mà ác bá lưu manh cũng không thiếu. Vốn thôn trang nhỏ này không giàu có, cũng không phát triển, du côn lưu manh đối với nó cũng không lưu ý lắm, chỉ thỉnh thoảng lướt quá bắt chẹt chút tiền. Nhưng từ khi chúng ta đến, du côn đối với nơi này bắt đầu nổi lên hứng thú.
“Cút ngay, cút ngay, Triệu lão đại của chúng ta tới, còn không mau cút đi!” Một âm thanh thô bỉ truyền đến.
Vị lão đại này là Triệu Đại con của Triệu Huyền vốn là quan huyện, sớm đã thành niên, cả ngày không có việc gì, ức hiếp người cùng quê, ỷ vào cha của hắn mà ăn chơi đàng ***, làm xằng làm bậy, thực chất là một tên bại hoại. Bởi y danh bên ngoài của ta, có một lần Huyện thái gia mắc phải bệnh nặng, tìm y kiếm dược đều không có kết quả, tìm tới ta. Đối với người như thế ta vốn không muốn ra tay chữa trị, nhưng sợ hàng xóm thiện lương chịu uy hiếp đành đến quý phủ của hắn thi châm.
Thi châm xong còn đụng phải cái tên Triệu Đại vừa đi tầm hoa vấn liễu trở về. Lúc đó Triệu Đại say khướt chắn ngang ta, muốn đem ta vào trong phòng, bị ta thi châm đứng im một chỗ. Từ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-ta-yeu-nguoi/3216249/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.