(Sinh rồi)
Mẫu thân, là người mạo hiểm cả tính mạng để đưa ngươi đến với thế giới này.
Đau bụng sinh giằng co hơn hai canh giờ. Nếu không biết vốn có sinh hài tử là chuyện khó khăn, đều cho rằng nữ nhân sinh hài tử chính là đau đớn vài cái là xong rồi, hài tử lập tức có thể đi ra. Không ngờ nào có đơn giản như vậy, đến khi thân lâm kỳ cảnh1 mới biết làm mẫu thân thực không dễ dàng. Thảo nào thế nhân đều nói nữ nhân sinh hài tử chính là đem tính mệnh của mình đánh đổi lấy mệnh của hài tử, đổ2 thắng, ta vận; đổ thua, ta mệnh.
Ta có điểm thoát lực. Y sam trên người đều bị ướt mồ hôi đến mức như vừa từ nước ra. Nhưng bảo bảo còn chưa muốn ra, vẫn đang ở trong bụng ta không ngừng trở mình, đang kháng nghị ra tại sao không sinh nó ra nhanh một chút.
Sư phụ và sư đa ở bên cạnh đỡ đẻ cho ta.
Nhìn ta mệt mỏi mà nhịn đau, gắng sức mà nỗ lực. Cũng không tránh được mặt lộ vẻ nôn nóng.
Sư phụ nắm chặt tay ta nói: “Tiểu Nhược Nhược, nỗ lực lên a. Cố sức. Trong sách nói phải dùng sức xuống phía dưới hiểu không? Dùng sức ngạch dùng sức ” sư phụ cũng giúp ta tiếp sức, “Đến, 1, 2, 3?????? Dùng lực.”
“A” ta dùng sức xuống dưới “A a a” đau quá, đau quá mệt mỏi quá, vì sao bảo bảo ngươi còn không ra chứ? Bảo bảo, cha đau quá, mệt mỏi quá a. Để cha nghỉ ngơi một chút, nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-ta-yeu-nguoi/3216247/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.