Bình minh đang lên, ánh mặt trời buổi sáng mùa đông lặng lẽ nhô lên khỏi mặt biển. Tuy không thật rạng rỡ, lung linh nhưng cũng đủ ấm áp để xua đi sự lạnh lẽo đang ngự trị trên bãi biển. Sóng biển nhẹ nhàng tràn lên bờ cát, khiến những chiếc thuyền thúng tròn vo cứ dập dềnh trên mặt nước. Sự yên tĩnh của buổi sớm mai càng làm cho bản tình ca rì rào của sóng biển thêm phần du dương, êm ái. Hạnh ngồi trên bãi cát, ánh nắng sớm đang mơn man trên tóc, trên mặt cô, tặng cho cô một chút hơi ấm hiếm hoi của buổi sáng mùa đông. Mặt trời dần nhô lên khỏi mặt biển, nhưng chiếc cầu ánh sáng lung linh của nó vẫn nhảy múa trên sóng biển, chiếu thẳng vào mắt Hạnh. Những tia nắng nhuộm vàng lên cánh rừng Phi Lao đang xào xạc phía sau lưng cô. Đúng như Phan đã từng nói, Biển mùa đông thật đẹp. Nhưng sao với Hạnh, vẻ đẹp đó mới lạnh lẽo, buồn bã và đơn côi làm sao?
Tiếng cười đùa lao xao phá tan sự yên tĩnh mong manh buổi sớm mai. Những đưa trẻ làng chài ra biển sớm để đón những chiếc tàu đánh cá nhỏ không đủ sức ra khơi xa, đành phải đánh bắt gần bờ. Bọn trẻ ở vùng này phải làm việc từ rất sớm, cho dù chúng mới chỉ khoảng 12, 13 tuổi. Đứa nào cũng ăn mặc phong phanh, gầy gò, đôi môi tím tái lại vì lạnh và da đen trũi, tóc cháy nắng vàng hoe. Dấu ấn của mùa hè gay gắt nắng cháy không dễ gì phai nhạt cho dù mùa đông đã đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-ta-thuoc-ve-nhau/2173457/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.