Con đường dẫn vào nhà Vũ treo đầy cờ rủ, gió thổi từng đám tro tiền âm phủ bay vật vờ trong không trung. Không gian mờ ảo, ảm đạm không biết là vì sương mù hay là khỏi tỏa ra từ những bó hương lớn được đốt trong nhà Vũ. Cơn mưa đêm qua để tại từng vũng nước lớn đọng lại trên mặt đường đất trơn tuột. Mây xám dường như sà xuống thấp tới mức người ta có cảm tưởng như vì mây quần trên đầu nên tai ai cũng buốt giá và đau nhức. Tiếng kêu khóc, tiếng kể lể, hòa với tiếng nhạc đám ma vang lên bi ai và não nề. Phan lặng lẽ đi trên con đường đất trơn trượt đầy ổ gà sũng nước. Tiếng kêu khóc vang lên rõ mồn một khi anh bước tới gần nhà Vũ, lách mình qua chiếc xe chở quan tài đang để sẵn ở ngoài cổng. Anh bước vào trong, trước khi bị một người phụ nữ với gương mặt đau khổ, tóc tai rũ rượi đang trùm trên đầu một tấm vải sô gai xông ra chặn ngang đường.
Bà Hiếu xô mạnh vào người Phan, hai tay bà vừa tát, vừa đấm thùm thụp vào người anh, miệng chửi rủa không ngớt. Giá bà có thể giết chết người đàn ông trước mặt, dám chắc bà cũng không hề từ nan. Những giọt nước mắt tuôn ra từ đôi mắt sưng húp, mọng nước, đau khổ. Bà gào lên, giọng đã khàn đi vì kêu khóc những vẫn lộ rõ sự ai oán và thống thiết.
- Mày cút ngay, đồ khốn nạn, đồ giết người. Nó là anh mày mà? Sao mày lại chỉ vì một đứa con gái mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-ta-thuoc-ve-nhau/2173451/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.