Trong lòng Nhan Thấm cảm thấy rất rối rắm, không phải không có tốt đẹp mà chính là đã trôi qua, năm đó lúc đính hôn cô cũng không có bất kỳ ý kiến gì, dù sao cũng lớn lên cùng nhau, anh đối xử với cô cũng không tệ, loại phương thức đối đãi này giống như là cây gậy và củ cà rốt vậy, một giây trước vẫn còn ngọt ngào tinh tế, một giây sau anh có thể tức giận ngay.
Nếu như không phải là Mộ Lương, cô cũng sẽ không hủy bỏ hôn ước, cô vĩnh viễn nhớ rõ một ngày kia, mưa phùn rả rích, Cố Diễn Sinh ngẩng đầu lên mỉm cười: "Ôi, cả người em dầm mưa đều ướt cả rồi? Em muốn khiêu chiến tính nhẫn nại của anh sao, anh cho em biết, chỉ bằng quan hệ hiện tại của hai chúng ta, hiện tại cho dù anh có ‘xử lý’ em, cha mẹ em cũng sẽ vui vẻ bỏ qua, em tin không." Thật sự là anh đang cười, vẻ mặt cũng là cà lơ phất phơ, lại gọi người làm cầm khăn tắm tới, anh nhận lấy sau đó lực đạo trên tay mềm nhẹ, bắt đầu lau tóc cho cô, Nhan Thấm cúi đầu, dường như cũng không phân được là mưa hay là nước mắt của cô, hốc mắt cô hồng hồng, ra sức tránh thoát khăn tắm màu trắng trên đầu kia.
Bạn đọc truyện tại Di3nd@nl3quy/d0n
"Giống như con thỏ vậy." Cố Diễn Sinh cho là cô lại đùa giỡn với anh, trong lòng cũng là ý cười tinh tế, ngón tay xẹt qua môi của cô, sau khi bị lạnh môi của cô có màu tím nhàn nhạt, Cố Diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-quan-hon/2373306/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.