Lá thư thứ ba.
“Rất nhiều khi tôi đang suy nghĩ, rốt cuộc tôi còn sống, hay đã chết, giống như trong bóng tối nở rộ một đóa hoa hắc ám xinh đẹp, tôi chưa từng hối hận một việc nào như vậy, đúng, tôi hối hận khi ly hôn với em, rõ ràng em là một thiếu nữ xinh đẹp, rõ ràng em và tôi cùng vượt qua bao nhiêu năm tốt đẹp như vậy, em là người luôn thích gọi tôi “anh Diễn Sinh”, Nhan Thấm, lần đầu tiên cùng tỉnh lại trong khách sạn với em, buổi tối ngày hôm đó, tôi hoàn toàn không ngủ, ôm em trong ngực, rốt cuộc tôi chảy nước mắt, nhìn gương mặt em sau đó nhìn vào khóe môi của em, em xem, mỗi người đều luôn muốn tìm được vị trí thuộc về người đó, tôi cố gắng yêu rồi lại yêu, em có thể không quan tâm, nhưng tôi không thể, thế nào cũng không thể.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn
Tôi yêu một người, yêu rồi lại yêu, em cảm thấy tôi hư hỏng, cảm thấy tôi quá đáng, cảm thấy tôi lừa em, đúng vậy, chỉ sau đó tôi mới hiểu được, không phải tất cả tình yêu, tôi yêu em, thì em nhất định phải yêu tôi.
Tôi đã làm vô số chuyện ngu xuẩn, nhưng chỉ đẩy em ra xa, đó là lỗi của tôi, được là may mắn của tôi, không được, vậy tuyệt đối không phải số mạng của tôi, khi máy bay cất cánh, thấy đám mây trắng trên bàu trời, đeo bịt mắt lên thật sự mơ màng ngủ, thật ra thì tôi đang suy nghĩ: Nói không chừng, em sẽ bỗng nhiên xuất hiện.
--- Cố Diễn Sinh”
Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-quan-hon/2373247/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.