Tôi nói, như vậy mới lâu dài (3)
Trong đầu Nhan Thấm chỉ còn lại câu nói ấy, khi đó Nguyễn Miên còn đóng vai cô hủ nữ ngây thơ, chỉ biết làm trò dễ thương ngoan ngoãn, không biết gì cả, thỉnh thoảng lại xem phim G, cúc hoa gì đó đã vui cả buổi sáng, Nguyễn Miên ấy rất nghiêm túc nói với Nhan Thấm một câu, vô cùng nghiêm túc, ngay cả trong mắt cũng toát lên cái lạnh lẽo, cô ta nói với Nhan Thấm: Muốn gạt Cố Diễn Sinh là một việc tốn sức, nếu anh ta bị gạt thật, hoặc anh ta không muốn quan tâm, hoặc anh ta bằng lòng bị lừa. Sau đấy Nguyễn Miên tự phá hỏng, che môi cười, lại tự chữa mấy câu, hơn phân nửa là những câu nói đùa cợt, Nhan Thấm chẳng còn tâm tư nghe, có điều, một câu nói đó Nhan Thấm ghi nhớ suốt sáu năm.
Sáu năm trời, khoảng thời gian rất lâu, khoảng cách xa vời, sự tươi đẹp xa vời...
Nhan Thấm híp mắt, cô thợ đã sửa móng tay xong, Nhan Thấm mỉm cười: "Cảm ơn." Cô là người lễ phép, chuyện xấu trong nhà và những chuyện xung quanh, cô đều tự nói với bản thân, nhất định trở thành một người có tư cách, trên thực tế, Nhan Thấm làm được.
Khi Cố Diễn Sinh xuống, Nhan Thấm đã ngủ rồi, thiếp đi trên sô pha, trên người là tấm thảm do giúp việc làm, trời không lạnh nên có thảm đắp là đủ, Cố Diễn Sinh cảm thấy tấm thảm này không tệ. Ngày nghỉ của Cố Diễn Sinh không có nhiều, bây giờ đã ít, về sau càng khó có thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-quan-hon/2373219/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.