Nó lững thững đi về nhà, gọi cho Crist.
-Alo!
-Alo, anh à? Em đây!
-Ừ, anh biết là em mà! Sao, vừa về nước đã thấy nhớ anh rồi à?
-Hừm, đúng là tự nhiên nhớ anh thiệt đó!
-Gớm, cô nương, em mà cũng nhớ anh sao?
-Ô, vậy anh không nhớ em hả?
-Đương nhiên rồi! Anh đâu có nhớ em!
-Anh đáng ghét thật!
-Hầy, đùa thôi! Nhớ em thiệt đó!
-Được rồi! Bao giờ có thể em nhất định sẽ sang thăm anh!-Nói vậy thôi! Chứ biết còn có thể gặp được nữa không chứ?
-Ok! Tạm biệt em!
-Bye anh!
Thở dài!
Nó lại gọi cho bố mẹ, bố mẹ nuôi, nói yêu họ rất nhiều, cả bố mẹ anh nữa!
Đến lượt cậu.
-Em gọi cho anh à? Bất ngờ thật!
-Em mà đứng cạnh anh là anh ăn bạt tai lâu rồi nhé! Ý anh là em vô tâm chứ gì?
-Bingo! Em thông minh ra đó nhé!-Thật sự cậu rất vui vì nó gọi cho mình. Nhưng cậu đâu biết rằng có thể đây là lần cuối cùng mình được nghe giọng nó chứ?
-Anh này!
-Hở?
-Em thấy Hoài An rất tốt, không giống Hoài Anh, hơn nữa cậu ấy còn rất yêu anh nữa! Anh hãy giữ cậu ấy bên mình, vì có thể anh sẽ hối hận khi mất cậu ấy đấy!
-Anh cần em thôi!
-Anh à, anh đừng như vậy nữa! Em hiểu anh đang nghĩ gì, nhưng anh hãy từ bỏ em đi! Anh biết em chọn ai mà!
-Nhưng…
Nó nhìn đồng hồ. bây giờ đã 9h hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-noi-nay-co-em/2934335/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.