Bà giáo đứng đó, đọc đến đâu mặt bà đỏ đến đó. Bả tức xì khói.
-Em, em..... Được lắm. Chút hết giờ lên phòng hiệu trưởng cho tôi!
Bà ta nói xong bỏ ra ngoài. Tiết văn của lớp nó không ai dạy, cả lớp hú hò, hô tên nó như nó vừa giải cứu thế giới. Nó cười tươi mãn nguyện mà không biết vì nụ cười đó mà hai anh chàng nào đó ngây người.
Tình trạng lớp nó hiện giờ phải gọi là... không thể hỗn loạn hơn. Máy bay giấy liên tục bay trên đầu, tiếng hò hét như đi đánh trận, một số đứa thì chạy quanh lớp đuổi nhau, những viên giấy liên tục bay lên rồi hạ xuống, một số đứa khác thì ngồi ăn vặt, xem phim, chơi game, ngủ,.....
Cái lớp nó y hệt cái chuồng lợn!
Nó đang gục xuống bàn ngủ thì bỗng......
"Bộp"-Anh đập vào lưng nó, hỏi.
-Không chơi gì à?
Nó nhăn mặt, cố cắn răng không phát ra tiếng kêu. Đau! Anh đập đúng chỗ hôm qua bọn kia đánh. Mặt nó bây giờ nhăn nhó, trán đầy mồ hôi.
-Sao vậy? Em ốm à?-Anh lo lắng khi thấy biểu hiện nó như thế.
-Không..... sao..-Nó khó khăn phát âm từng chữ.
Anh lấy tay ấn vào lưng nó, chỗ anh vừa đập.
-Á, đau! Anh làm cái quái gì vậy?-Nó gắt lên.
Anh đứng lên kéo nó đi, mặt lạnh tanh.
Kéo nó xuống phòng y tế, đuổi hết các cô y tế ra ngoài, đóng sầm cửa lại.
-Cởi áo ra!-Anh ra lệnh.
-Anh điên à? Tự nhiên bắt người ta cởi áo. Anh có biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-noi-nay-co-em/2934289/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.