Ngoài vườn...
Nó vươn vai, tận hưởng làn gió trong lành xen vào mái tóc.
-Lam Y Linh..?- Hắn bước đến.
-Anh đi theo tôi?
-Ừ! Tôi nghĩ tôi có chuyện muốn nói với cô.
-Nói đi!- Nó quay người, ngồi lên 1 chiếc ghế gỗ ngoài sân vườn.
-Chuyện trưa nay,... Tôi thực không cố ý.
-Anh coi tôi là cái gì? Tôi trông giống con làm công ăn lương lắm nhỉ? Tôithực muốn tốt cho anh mà có vẻ anh không cho tôi cơ hội làm thế.- Nó tức giận.-Vứt tiền vào mặt tôi là vô ý sao? Hay do anh mất tự chủ khôngđiều khiển được tay mình?- Nó mắng xa xả vào mặt hắn.
-Được rồi được rồi! Là do tôi không tự chủ.- Hắn gãi đầu.
-Tôi sẽ không chấp nhận lời xin lỗi của anh đâu!- Nó đập bàn đứng dậy định đi vào trong.
-Y Linh!- Hắn giữ tay nó
Cách hắn gọi tên nó, ấm áp như anh thường gọi, nhưng lại làm tim nó không thể bình tĩnh mà đập nhanh hơn.
-Tôi đã nói là....
-Tôi chưa nói xin lỗi mà.
Nó bị hớ rồi, nhận vơ rồi!
-Tôi... Anh...- Nó thẹn quá hóa giận, mặt đỏ bừng bừng.
Hăn véo má nó, nó gạt tay anh.
-Tôi...xin...lỗi- Giọng ai đó rất nhẹ, nhưng đủ để cho người kia mặt đỏ bừng.
-E hèm... Anh đừng tưởng chỉ xin lỗi là xong nhé! Anh là tôi mất mặt giữa chốn đông người...bla..bla
”RẦM”
-Tôi nói xin lỗi rồi! Cô có hiểu không?- Hắn gầm lên giận dữ, nhưng chỉ đủ to để làm nó giật mình.
Đường đường là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-anh-la-do-dau-gau/2096138/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.