“Nói cái gì? Đừng có dông dài.” Chu Gia Càng nhìn máy tính, anh đang điều tra dữ liệu khách sạn Hào Thiên, không nhìn đến biểu tình của Trình Dật.
Trịnh Dật cắn răng một cái: “Kỷ tổng nói gần đây dương khí quá thịnh, anh ấy muốn đi thải âm bổ dương……”
Nghe được lời này, phản ứng đầu tiên của Chu Gia Càng là nhìn về phía Lộ Dao, thao tác với con chuột trên tay cô khựng lại, tầm mắt anh hướng lên trên, phát hiện vành tai của cô lặng lẽ nhuộm màu đỏ.
Thật đúng là cô gái dễ thẹn thùng.
Trình Dật nhìn theo tầm mắt của Chu Gia Càng hướng về phía Lộ Dao liền cảm thấy trước mặt con gái nói những lời như vậy, ảnh hưởng không tốt lắm, liền đổi đề tài hỏi: “Giám đốc, kia hiện tại làm sao bây giờ?”
Chu Gia Càng thu hồi tầm mắt, nói: “Cậu và thư ký Kỷ Tam đi xem, đừng nói với tôi loại chuyện này các cậu xử lý không được.”
“Sáng hôm nay Dương Hạo đi công tác, còn có………Giám đốc, cho em xin ở lại thành phố A được không?”
Chu Gia Càng kinh ngạc hỏi: “Vì sao?”
Lần đầu tiên Trình Dật nói như vậy, từ trước đến nay anh làm việc đều rất tích cực, mỗi lần phái anh đi ra ngoài, anh không nói hai lời liền thu thập hành lý đi liền.
“Giám đốc, cuối tuần này sinh nhật bạn gái em, năm trước sinh nhật cô ấy em không đến được, Lễ Tình Nhân cũng không có ở bên cô ấy, cô ấy giận đến thiếu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-thuong-hon-nhan/2693932/chuong-10.html