Gương mặt của cô thoáng chốc trở nên trắng bệt.Bàn tay run rẩy lần mò vào trong túi tìm lấy di động.Di động trong tay nào ngờ liền rơi xuống dưới mặt đất.
Tiếng động vừa vang lên thì người đàn ông phía trước liền chú ý đến.
- Ai ở đó?
Vu Bội Sam sợ hãi lùi lại bước chân.Cô chỉ muốn đến tạo bất ngờ cho anh nào ngờ lại thấy cảnh tượng này.Không phải cô đa nghi nhưng ai trong trường hợp này lại không nghĩ đến hướng xấu.
Nửa đêm lại có người đàn ông lạ mặt đi lại trước cổng,trên người đều ăn bận kín mít.Không là người xấu chứ là gì nữa đây.
Tiếng bước chân ngày một gần,Vu Bội Sam nhanh tay nhặt lấy di động gọi qua số của Chiu Bác Văn.Đôi mắt thiếu nữ ngân ngấn nước nhưng không phát ra tiếng động.
Giọng nói trầm khàn kia ngày một to hơn.
- Không lẽ mình nghe nhầm?
Vu Bội Sam co rúm lại thành một cục nhỏ,cô rất muốn chạy đi nhưng hai chân tê đến không thể động đậy.Di động vẫn đang đổ chuông nhưng anh lại không hề nghe máy.
Ngay lúc người đàn ông kia tiến lại gần,gương mặt lạnh tanh với đôi mắt đen tuyền ghì chặt trên người của cô.Cả hai đối diện với nhau,lúc này đây tưởng trừng như cô sắp gặp phải hiểm hoạ lớn thì giọng nói từ phía sau bọn họ cất lên.
- Cha?Bội Sam?Hai người sao lại ở đây?
Vu Bội Sam nhìn về phía của anh,cô không nghe thấy anh nói gì cả.Nỗi sợ hãi liền tiêu tan,nước mắt cứ như mưa mà tuôn ra.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-sam-cua-bac-van/3592100/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.