Ba người nhận được thư cũng không nói lộ ra, tập đoàn tài chính Đái thị cùng Đái gia thủy chung phi thường bình tĩnh.
Đái Tông Bật một mực tĩnh quan kỳ biến, thấy Đái Hi mỗi ngày đều ở công ty công tác, tăng ca đến đêm khuya, dường như đã khôi phục trạng thái trước đây, nhất thời cảm thấy rất thoả mãn. Rốt cuộc người nối nghiệp mà ông chọn là người có ý chí kiên định, không hổ là dẫn đầu Đái thị.
Đái Cẩm cũng không dám ly khai, sợ đại ca có cái gì dị thường, tạo sóng to gió lớn. Bất quá, xem thư xong, cô lập tức gọi điện thoại cho Giải Tư, thập phần thành khẩn xin lỗi, thừa nhận bản thân quá mức xung động, xin cậu tha thứ, hôn lễ cử hành đúng hạn, cô sẽ trở về sau vài ngày.
Hai ngày sau, cô lại thu được email Giải Tư gửi: “Alice, kỳ thực là ta muốn biểu thị áy náy đối với ngươi. Ta nghĩ hôn lễ chúng ta sẽ không cử hành nữa. Ngày hôm qua, ca ca ta rời khỏi Thượng Hải, chỉ lưu lại cho ta một phong thư, hy vọng hôn lễ chúng ta có thể cử hành như thường, thế nhưng ta làm không được. Trước đây ta đã nói qua với ngươi, Giải gia chúng ta hoàn toàn bất đồng với Đái gia các ngươi. Đái gia các ngươi là thế gia, tài phú truyền tới các ngươi đã là đời thứ ba mà Giải gia chúng ta thì khác. Lúc chúng ta còn nhỏ, vẫn sống trong cảnh nghèo khó, đến tận khi ca ca ta phấn đấu trong thương giới, tình trạng chúng ta mới dần dần khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-phu-duong-quang/1493558/chuong-133.html