Bên ngoài mưa đã tạnh từ lâu, trong núi chung quanh sương mù phiêu tán như lụa, dương quang chiếu xuống lớp khói sương lượn lờ như mộng như ảo. Cây xanh khắp nơi khắp chốn đua nhau nở rộ, thỉnh thoảng có vài con thú nhỏ chạy vụt qua, chim rừng ngũ thải tân phân tung bay tại không trung, tiếng hót thanh thúy ngân vang, không khí thanh tân quanh quẩn khắp chốn.
Lữ quán bọn họ dừng chân có một nhà hàng trong rừng nhỏ, là một gian nhà gỗ nhỏ, thập phần khả ái. Để bảo hộ hoàn cảnh tự nhiên, các loại đồ ăn ở đây không phong phú lắm, hầu như đều là đồ nướng đồ quay gì đó. Bất quá, đối với những du khách đã sức cùng lực kiệt, những món này đã rất thơm ngon rồi.
Chủ nhà hàng kiêm đầu bếp kiêm nhân viên phục vụ là hai cô gái người da trắng, dáng cười thập phần sáng lạn, nhiệt tình bắt chuyện Đái Hi, hướng y đề cử một ít món ăn cùng điểm tâm. Đái Hi Đái Hi cảm thấy hợp lý, mua heo sữa quay, sườn trâu nướng, cá nướng, soup cà rốt nướng tôm hùm, cộng thêm một chai vang đỏ Nam Phi. Hai cô gái để y gọi món, hỏi số phòng y để y đi, rồi đem đồ ăn tới sau.
Thấy trong phòng ngủ còn có một suất ca đông phương nữa, hai người nữ hài tuổi trẻ nhịn không được bèn nhìn nhau cười.
Đái Hi thanh toán tiền, ôn hòa mà nói: “Không cần thối lại, chờ ăn xong rồi ta sẽ đem đồ xuống trả.”
Hai người nhìn y thành thạo như thế, dáng cười khả cúc mà nói “Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-phu-duong-quang/1493552/chuong-127.html