Đái Hi quay đầu quan sát phòng ở một phen, do dự hỏi hắn: “Dennis, ta… có thể ở chỗ này không? Ta thực sự không muốn ở khách sạn, lạnh như băng ấy, cũng không muốn ăn ở ngoài, không thoải mái.”
Giải Ý nghe lời này, cảm thấy y có vài phần tính trẻ con, không khỏi buồn cười, liền gật đầu: “Được chứ, dù sao còn phòng trống mà. Bất quá, ở đây chỉ có một người giúp việc, chủ yếu là làm cơm, quét tước cùng giặt ủi, mấy việc khác đều phải tự làm, chỉ sợ ngươi không quen.”
“Ai nói thế?” Đái Hi rất nghiêm túc làm sáng tỏ hiểu lầm của hắn. “Đương sơ ta đi học ở Mỹ, chuyện gì không phải tự mình làm chứ? Ta cũng không phải công tử thiếu gia chẳng biết làm việc. Dennis, ngươi có thành kiến với ta.”
Giải Ý nghe y chỉ trích nửa thật nửa giả, cười cười gật đầu: “Được, được rồi, ta thừa nhận là ta sai, vậy ngươi cứ ở đây đi.”
Đái Hi rất hài lòng, lập tức đi ra ngoài, từ xe jeep lấy ra một chiếc vali, tựa như đã dự định ở đây lâu dài rồi.
Giải Ý không có hỏi nhiều, mang y lên lầu, chỉ cho y gian phòng giường chiếu, nhà tắm gì cũng có đủ, ôn hòa mà nói: “Ngươi ở phòng này được không?”
Đái Hi nhìn một chút, thập phần thoả mãn, đột nhiên hỏi hắn: “Ngươi thì sao? Ngươi ở phòng nào?”
Giải Ý chỉ chỉ sang phòng bên cạnh: “Ta ở cạnh phòng ngươi.”
Đái Hi càng thêm thoả mãn, cười nói: “Rất tốt.”
Giải Ý có chút không giải thích được, rồi cũng không đi suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-phu-duong-quang/1493544/chuong-119.html