Linh đường rất lớn, xung quanh xếp đầy vòng hoa, ở giữa là di ảnh của Dung Tịch, đó là ảnh chụp từng đăng trên bìa mặt tuần san “Thời đại”, thần tình y lãnh tuấn, cương nghị, ánh mắt kiên định, khí thế vô địch.
Ở giữa linh đường là một cái hòm thủy tinh lạnh lẽo, Dung Tịch nằm ở trong đó, quốc kỳ trùm trên người, xung quanh vô số hoa tươi. Trên mặt y vẫn mang theo mỉm cười thỏa mãn, khiến cho y nhìn qua trông rất sống động, phảng phất như chỉ là ngủ say, vẫn còn đây đó. Khắp nơi đều là người phúng viếng. Cái chết của y tất nhiên sẽ khiến các nhân viên cao cấp trong tập đoàn Đại Năng bị biến động, do đó mang đến biến hóa vi diệu trong cục diện chính trị, bởi vậy người người ai cũng không thể làm ngơ, tất cả đều đến đây chia buồn.
Trước sau đều là viên chức tập đoàn Đại Năng tay mang băng đen, ngoại nhân căn bản chen vào không lọt. Giải Ý ngồi ở trong góc xa xa, nhìn Dung Tịch, cái gì cũng không nói.
Lâm Tư Đông, Trình Viễn, Đái Hi đều đi biểu thị nỗi tiếc thương của bản thân rồi lập tức lại trở về ở bên cạnh hắn. Tiếp theo, Giải Tư, Đái Cẩm cùng Ly Đình cũng đều đến đưa tiễn.
Lộ Phi thấy có người nhiều như vậy cùng Giải Ý, mới yên tâm một chút, liền vội vàng an bài hậu sự Dung Tịch, không ở bên hắn.
Ngày thứ ba, lễ truy điệu long trọng, rồi đến nghi thức cáo biệt di thể.
Phụ thân, kế mẫu cùng đệ muội Dung Tịch đều bị gọi lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-phu-duong-quang/1493538/chuong-113.html