Giải Ý thấy y nhìn chằm chằm vào mình đờ ra, không khỏi buồn cười, ôn hòa mà nói: “Ngươi ngồi đi, ta còn vẽ một hồi nữa.”
Lúc này Lâm Tư Đông mới hồi phục tinh thần, vội vã cười nói: “Ngươi không cần lo cho ta, cứ đi vẽ đi, ta đi cùng ngươi.”
“Ừ, có uống trà không?” Giải Ý vừa nói vừa đi tới máy nước uống.
Lâm Tư Đông lập tức nhanh nhẹn đi trước, lấy tay mở cửa tủ, lấy ra tách trà cùng lá trà ra, tự mình pha, thuận tiện còn hỏi: “Ngươi có muốn một tách không?”
Lúc này Giải Tư đã ăn xong, đứng dậy cầm chén đi vào bếp, nghe vậy không khỏi chế nhạo: “Ngươi thật đúng là không coi mình là người ngoài à, hừ.”
Lâm Tư Đông chỉ cười hắc hắc, nhìn thấy Giải Ý vẫn cười với mình, nhất thời tâm tình tốt hẳn lên, cũng không tính toán với Giải Tư làm gì, hài lòng mà cầm tách trà, đi vào phòng vẽ tranh nhìn Giải Ý vẽ.
Giải Tư thấy Lâm Tư Đông quy quy củ củ mà đứng ở phía sau Giải Ý, vẫn chưa có hành vi quấy rối ca ca, cũng thả cho y một con ngựa, tránh ồn ào đến Giải Ý.
Trong phòng mặc dù có ba người nhưng lặng ngắt như tờ, chỉ có âm nhạc trong TV truyền ra, tiếng nói, tiếng đánh nhau vang lên tăng thêm vài phần sinh khí cho không khí.
Chờ Giải Ý thoả mãn buông bút vẽ, đã đến chiều rồi.
Lâm Tư Đông quan tâm hỏi: “Tiểu Ý, ngươi có đói bụng không? Chúng ta đi ra ngoài ăn chút gì nhé?”
“Ừ.” Giải Ý xoay người, cười cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-phu-duong-quang/1493516/chuong-91.html