Ngày kế, Giải Tư đúng chín giờ đến công ty. Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc chính là, Lâm Tư Đông lại cùng cậu song song xuất hiện tại cửa.
Giải Tư một điểm cũng không dự định che giấu thống hận của mình đối với y. Cậu oán hận mà nhìn chằm chằm con người sau khi thay y phục đã sạch sẽ, sáng sủa hẳn lên. Nếu như không có phóng viên ở cạnh, cậu chắc chắn sẽ xông lên mà đánh cho y một trận nữa.
—————–
Tối hôm qua, cậu một thời không chú ý, đã ở trong lòng Lâm Tư Đông khóc đến tối mặt tối mày, khi bình tĩnh lại, phản ứng đầu tiên là ra sức tránh khỏi y, đá cho y một cú rồi cười lạnh: “Ngươi cũng khóc vì ca ta? Ngươi đối hắn hung ác như vậy, làm cho hắn cùng đường, còn có quyền nói yêu ca ta sao? Ca ta rõ ràng bình thường, trước đây tại viện mỹ thuật thỉnh thoảng cũng có giao du với bạn học nam, bất quá cũng chỉ là thích việc lạ, là ngươi buộc ca yêu ngươi, rồi lại không biết quý trọng. Ca ca ta ưu tú như thế, suất sắc như thế vậy mà lại không còn, ngươi dù chết vạn lần cũng không đền hết tội.” Nói nói một hồi, Giải Tư liền đá thêm một cái.
Vu Hiển Cường vội vã nhào lên, tách cậu ra xa Lâm Tư Đông.
Lúc này Giải Tư đã uể oải bất kham, không còn giãy dụa tránh né nữa. Cậu gần nửa tháng trời không liên lạc được với Giải Ý, lòng nóng như lửa đốt mà bay thẳng từ Mỹ tới Quảng Châu, mã bất đình đề mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-phu-duong-quang/1493478/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.