Sáng mùa đông tới rất chậm, ổ chăn ấm áp khiến người ta không muốn tỉnh lại.
Giải Ý đang trong mệt mỏi bị Lâm Tư Đông làm tỉnh. Hắn cuộn mình thành một khối nhắm mắt, một thời không thèm động đậy.
Lâm Tư Đông nhìn khuôn mặt biếng nhác của hắn, ôn nhu mà hỏi thăm: “Tỉnh?”
Giải Ý nhẹ nhàng gật đầu, vô lực mà cười. Hắn nghĩ có chút choáng váng, phảng phất đang nằm ở trên mặt hồ yên tĩnh, gió nhẹ thổi qua, từng gợn sóng lăn tăn từ từ đẩy hắn trôi đi. Nước nhẹ nhàng vuốt ve thân thể hắn, thật thoải mái.
“Là ta làm ngươi thức?” Lâm Tư Đông thân thủ tiến sát lại, ôm lấy thắt lưng hắn.
Giải Ý lắc đầu, mở mắt ra nhìn y, rồi lại nhắm lại.
Lâm Tư Đông cảm nhận được mệt mỏi của hắn, liền săn sóc mà hôn nhẹ, dịu dàng khuyên: “Ngủ thêm chút nữa đi.”
Nhưng Giải Ý đã hết buồn ngủ, không thể làm gì khác hơn là mở mắt ra.
Lâm Tư Đông thấy thế hỏi: “Bằng không, cùng đi tắm?”
“Không.” Giải Ý dúi đầu vào gối, rất thẳng thắn đáp.
Lâm Tư Đông cười rộ lên, ôm cổ hắn: “Ta thích ngươi như vậy, đối với ta chỉ biết nói “Không”.”
Giải Ý dở khóc dở cười: “Ngươi rốt cuộc là ngược đãi cuồng hay thụ ngược cuồng? ”
“Không phải. Ta chỉ vì ngươi mà điên cuồng.” Lâm Tư Đông cười phân trần, ôm hắn vào phòng tắm, bỏ vào bồn.
“Ngươi làm gì?” Giải Ý nhíu mày.
“Tắm một lần uyên ương dục a.” Lâm Tư Đông trêu đùa.
Giải Ý lắc đầu mỉm cười, không nói gì nữa.
Lâm Tư Đông mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-phu-duong-quang/1493455/chuong-30.html