Hai ngày sau , tại đại sảnh của Tĩnh Hiền viện.
-Bẩm cách cách, mời người dùng trà!
Ngụy ma ma một bên không lơ là việc chăm sóc phúc tấn còn đang mê man bất tỉnh, một bên không dám thất lễ vội bưng bát trà lên, chiêu đãi người khách gần đây đến tạm cư tại Lễ Vương phủ, Mẫn La cách cách.
Mẫn La hớp một ngụm nước trà thơm ngát, vị ngọt pha lẫn đắng dìu dịu đặc sắc hơn vị trà thường ngày hay dùng, làm như thuận miệng hỏi mấy câu đã phát nhàm chán:
-Hôm nay di nương đã khỏe lại chưa ?
Tuy rằng lấy danh nghĩa tiện chăm sóc phúc tấn để nán lại Lễ Vương phủ, thực tế cô ta muốn nhân thời gian chăm sóc phúc tấn còn dài này để tiếp cận Tuyên Dịch.
-Hồi cách cách, càng lúc càng nguy ngập rồi.
Ngụy ma ma lo lắng lắc đầu, đôi mi nhíu chặt chưa hề giãn ra mấy ngày nay :
-Vẫn chưa có chuyển biến tốt sao? Biểu ca không phải đã triệu Lưu thái y đến điều trị rồi sao? - Cô ả giả vờ hỏi, ngay cả khóe miệng cong cong cũng không giấu được nụ cười nham hiểm hài lòng.
-Lưu thái y nói chỉ còn biết kéo dài thời gian thôi…Người…-Thanh âm thô mộc của Ngụy ma ma bị nghẹn lại không nói nên lời.
Mẫn La trước vẻ bi thương của Ngụy ma ma không muốn quan tâm, sợ bà ta lại tuôn ra một tràng than thở không dứt nên sốt ruột cắt ngang :
-À, vậy sao, ngươi đi xuống dưới trước đi! Ta vào vấn an di nương đây.
Lấy lý do thăm phúc tấn, kỳ thực chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-lac-gia-tac-tinh/9200/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.