Nguyệt Hà cẩn thận từng bước dò dẫm trên con đường mòn đọng nước lầy lội, lòng không ngờ đêm qua dòng suối đã đóng băng tích một lớp dày trơn trượt phả hơi lạnh lẽo buốt lên tận óc. Sinh trưởng ở phương nam nắng vàng oi ả, chưa bao giờ Nguyệt Hà trông thấy cảnh bông tuyết bay tán loạn khắp nơi như thế này. Cái lạnh giá phương bắc kinh hoàng mà trong thời gian ngắn nàng không thể kịp thích ứng.
Chiếc áo bông nặng như chì cũng không ngăn được cái lạnh tàn khốc ngấm vào da thịt, nàng phải dừng lại bước đi lập cập, rũ rũ bàn tay mềm mại đã bị tàn phá, ngón tay loang lổ vết chai sần sau bao ngày làm lụng vất vả.
Giờ phút này nàng chỉ mơ ước có một chén trà thật to thật nóng, làm ấm nhanh thân thể, xua đi cái lạnh lẽo của toàn thân. Nói thế như trong hoàn cảnh hiện tại chỉ là ảo tưởng, bàn chân run run từ từ di động, đôi tay nhỏ bé cố sức nhắc thùng nước to cồng kềnh lầm lũi bước tiếp. Sau khi nàngbị phúc tấn phát hiện ra bí mật, thời gian sau đó hàng loạt việc nặng nhẹ đổ lên đầu. Nàng làm chân sai vặt đủ mọi việc lớn bé, từ múc nước, giặt quần áo, đến đun lửa nhóm bếp, rửa chén, tẩy đồ, cơ hồ không thứ gì không đến tay nàng.
Nàng nhìn thấu được phúc tấn rắp tâm dùng lượng công việc khổng lồ này hành hạ nàng, làm cho thai nhi trong bụng không chịu nổi cơ thể mẹ quá mệt nhọc rồi tử lưu đi.
Nguyệt Hà không có lòng dạ nào đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-lac-gia-tac-tinh/9198/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.