Đầu tháng chín, ngày tiết Cửu trùng dương, Thái tử phi sinh hạ một bé trai tuy nhỏ gầy, nhưng tinh lực tràn đầy, quốc gia cuối cùng đã có tôn tự, Thái tử vững chắc, cả nước vui mừng.
Thái tử trước tiên sai tùy tùng hầu hạ bên cạnh tới báo, nhất định là vui mừng đến thất thố rồi. Nhưng Trần Thập Thất không xoi mói điểm này, mà triệt để thả lỏng theo, lộ ra một nụ cười chân chính.
Kỳ thực nàng cũng rất thấp thỏm, biện pháp sinh nam dù sao cũng không phải trăm phần trăm, nếu là một công chúa, thì chiến dịch cùng Đại hoàng tử, sẽ tiến vào kháng chiến trường kỳ.
Nàng cũng không muốn nán lại ở kinh thành lâu như vậy. Dù sao, đã vượt qua dự tính của nàng rồi. Nàng cũng không thích… kinh thành. Thời gian dự định ở kinh, chẳng qua là ba năm, đủ làm cho đại phu dưới trướng nàng học được thế nào là tự hỏi, quần sách quần lực rồi. (phát huy trí tuệ và sức mạnh của tập thể)
Dù sao thứ mà những đại phu kia khiếm khuyết không phải y thuật hoặc dược học, mà là “tự hỏi như thế nào” mà thôi.
Không theo lối cẩu thả, coi trọng kinh nghiệm lâm sàng như cũ, dũng cảm mở mang mạch suy nghĩ mới, bổ sung thiếu sót và sở trường lẫn nhau.
Chỉ đơn giản là thế.
Bọn họ chỉ là thiếu một người thúc đẩy, để cho bọn họ tin cậy, nói cho bọn họ biết: điều này điều nọ đều có thể, không có vấn đề, cố lên.
Hiện tại, biết thời gian của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-hoi/2106639/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.