Thiên Dương vừa tỉnh lại liền cảm thấy rất không thoải mái, thứ nhất là vì say rượu đau đầu, thứ hai là y cảm giác được trong cốc đang tràn ngập một hơi thở âm trầm u ám.
Đang nghĩ chuyện phải sớm thoát thân thì hạ nhân đến thông báo, nói cốc chủ mời họ đi ăn điểm tâm. Thiên Dương thật sự không muốn nhìn thấy Tạ Trường Giang nữa, rồi lại không tiện cự tuyệt, liền dẫn Phi Phi qua.
Lúc vào nhà ăn lại chỉ thấy mình Tạ Trường Giang đang chờ bên trong, không thấy bóng dáng Đình Vũ với những đệ tử khác đâu. Tạ Trường Giang bảo hai người ngồi xuống rồi mệnh cho hạ nhân đưa thức ăn lên.
Thiên Dương hỏi: “Sao không thấy những người khác đến?”
Tạ Trường Giang nói: “Bọn vãn bối đều đi ăn ở một gian khác. Lão phu có chút chuyện quan trọng muốn thương lượng riêng với hiền đệ.”
“Xin cốc chủ chỉ giáo.”
“Chỉ giáo không dám. Kỳ thật lão phu hôm qua suy nghĩ cả đêm, cảm thấy hiền đệ nói có lý, Nhiếp chưởng môn tuy là xông vào bản cốc nhưng cũng chưa tạo thành tổn thương gì, Liệt Phong cốc đâu cần phải nghiêm khắc với nàng ta như vậy. Huống hồ tôn sư Vô Ưu Tử chính là bậc tiền bối mà lão phu kính phục đã lâu, nhưng lão phu kém phúc, không có duyên bái kiến Kiếm Thần kim diện, hôm nay truyền nhân của Kiếm Thần đã đích thân tới nói giúp, lão phu sao có thể không nể mặt hiền đệ?”
Thiên Dương dù sao cũng còn trẻ, nghe ông ta tâng bốc sư phụ và mình lên tận mây xanh, lòng hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-duc-chi-kiem/80783/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.