"Đi vào núi quay phim à?"
Điền Tư có hơi ngạc nhiên, tay đang gấp quần áo cho cô cũng nhẹ nhàng buông xuống.
Hồ Già vô tư cắn một miếng táo, nhướng mày nói: "Đúng là đi vào núi đó, qua đó ở một tuần rồi ra, cũng chẳng có gì cả."
Điền Tư nhìn vẻ mặt của cô, "Nghe có vẻ như rất vất vả, liệu có mệt lắm không?" Hồ Già nằm trên giường, lười biếng nhai táo: "Chắc sẽ không mệt đâu, chỉ là chạy vai phụ thôi mà." Điền Tư vỗ về cô: "Đoàn phim sắp xếp chỗ ở cho em ở đâu vậy?" Hồ Già xoay người, tựa sát vào anh hơn: "Chỗ ở họ vẫn chưa nói, đến lúc đó thì xem thế nào, họ cũng đâu có bán em đi đâu."
Nói xong, cô cúi mắt xuống, chăm chú gặm quả táo, hàng mi dài xinh đẹp, không có chút nào lo lắng.
Điền Tư nhìn cô, vừa bận tâm vừa muốn bật cười, như đang ngậm một viên kẹo mềm bọc bột chua trong lòng.
Điền Tư thu dọn đồ đạc xong rồi nói với cô: "Trên núi có côn trùng, phải mua thêm một ít thuốc xịt chống côn trùng nữa."
Hồ Già lăn người, dùng chân chạm vào anh: "Mang mấy thứ này làm gì? Mùa đông rồi, đâu có côn trùng gì đâu."
Điền Tư nắm lấy mắt cá chân cô, mỉm cười rồi hù dọa cô: "Tất nhiên là có côn trùng, mẹ anh trước kia ở trên núi bị côn trùng cắn còn phải đưa vào bệnh viện đấy."
Hồ Già nhăn mũi nói: "Vậy thì mang theo đi, dù sao anh cũng muốn em mang đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3728643/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.