Hiện trường trở nên im phăng phắc, không khí trong phòng học cũng trở nên căng thẳng, khiến người ta hít thở không thông.
Chàng trai Nguyên Thần hô xong câu có điện rồi, lồng ngực cũng trở nên tự tin phập phồng. Mặt anh ta có hơi bóng dầu, cả người đều sáng loáng, ánh mắt càng sáng rực như bóng đèn. Anh ta biết mọi người trong phòng đều đang nhìn chằm chằm mình, ngay cả thí sinh của nhóm Hồ Già cũng quay đầu nhìn anh ta, anh ta càng cảm thấy mình đã nắm chắc phần thắng, ngẩng đầu mỉm cười, nhìn vẻ mặt của giám khảo. Nào ngờ các giám khảo đều nhíu mày với thần sắc nghiêm túc.
Chàng trai vốn đang hào hứng lập tức lạnh từ đầu đến chân, ánh mắt tối sầm, xám xịt, tê dại như muốn chết.
Các thí sinh cùng nhóm cũng bị anh ta kéo lê, cả năm người đều đơ cả người, đứng ngớ ra như mất hồn.
Có người miễn cưỡng lắp bắp: "Ồ... có điện rồi à? Có là tốt rồi."
Giám khảo chính lắc đầu, càng nhíu mày chặt hơn.
Thí sinh trên sân khấu đã diễn không nổi nữa, ai nấy đều nói một cách lúng túng, thậm chí còn có người quên lời thoại.
Giám khảo chính lạnh lùng nghiêm mặt cho điểm thấp trên phiếu chấm rồi nói một cách vô cảm: "Được rồi, qua phần tiếp theo đi."
Kỳ thi thống nhất cấp tỉnh diễn ra trong thời gian gấp gáp, nhiệm vụ nặng nề, giám khảo hai ngày phải phỏng vấn xong hai ba nghìn thí sinh, thời gian từng tầng phân bổ xuống, chỉ còn hai, ba phút cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3650313/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.