Mười giờ, đèn trong phòng Điền Tư đã tắt.
Nhìn như là đã ngủ, thực ra anh vẫn đang cầm điện thoại đợi Hồ Già nhắn tin WeChat cho anh.
Trong mối quan hệ giữa Điền Tư và Hồ Già, Hồ Già là người chủ động, cô luôn nhẹ nhàng rời đi sau khi xong việc, để Điền Tư tại chỗ ở lại. Anh nhắn tin cho cô, cô thường không trả lời, nhiều lần như vậy, Điền Tư hiểu ra vị trí của mình. Anh không phải người yêu của Hồ Già, mà là con gấu bông an ủi của Hồ Già.
Anh muốn yêu cô, chỉ có thể kiên nhẫn đợi cô, im lặng và dịu dàng ôm lấy cô.
Ánh trăng cát trắng mắc cạn trên mặt Điền Tư, chiếu ra đường nét gương mặt thanh tú, thoáng nhìn của anh, nhìn anh còn giống mặt trăng hơn cả mặt trăng.
Điền Tư uống hai viên thuốc ngủ, cơn buồn ngủ mơ hồ ập đến như dòng nước ấm, đôi mắt anh dần dần chìm trong mơ màng. Cứ chờ đợi như này thật khó chịu, Điền Tư bật xem bộ phim "Bốn trăm cú đánh" của Truffaut, coi tất cả lời đối thoại như âm thanh nền cho việc anh đợi cô, tiếng Pháp rì rầm liên tục, giống như tâm trạng rối bời của anh, lời nối tiếp lời, đối thoại càng kéo càng dày, như âm điệu mà Trương Ái Linh viết.
Khung tin nhắn bật ra kèm theo âm báo, đó là tin nhắn Hồ Già gửi.
Phim ảnh trở nên im lặng.
Giai Giai: [Hình ảnh]
Điền Tư bấm mở, phát hiện đó là ảnh chụp màn hình một bài đăng về chùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3555174/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.