Lý Huệ Quân vừa cúp điện thoại liền bắt đầu run rẩy.
Mặt trời lặn xuống, căn phòng hướng phía bắc phủ đầy bóng tối u sầu.
Lý Huệ Quân co ro trên ghế sofa, nắm chặt chiếc áo choàng đỏ sẫm, bà vừa nói dối Hồ Già, Mạch Á Văn căn bản không ở bên cạnh bà. Nhưng nếu bà không nói vậy, Hồ Già sẽ cười nhạo bà thế nào? Lý Huệ Quân đau khổ nhắm mắt lại, nếp nhăn đuôi mắt như đuôi cá vàng nhỏ vụn.
Nếu bây giờ bà gọi điện cho Mạch Á Văn, có phải sẽ tỏ ra rằng bà quá nhỏ nhen hay không? Bà quá không tin tưởng anh ấy?
Lý Huệ Quân không biết nên làm thế nào.
Sau vài phút do dự, Lý Huệ Quân vẫn gọi điện cho Mạch Á Văn.
"A lô?" Giọng Mạch Á Văn hơi cao lên, nghe có vẻ rất vui vẻ.
"Á Văn... Anh đang ở đâu vậy?" Lý Huệ Quân siết chặt áo choàng, bên đó có tiếng phụ nữ nói chuyện.
Mạch Á Văn cười một tiếng, thong thả nói: "Anh đang ở ngoài này, nghe đi nè..." Ông đưa điện thoại ra xa, Lý Huệ Quân liền nghe thấy nhạc nền quen thuộc của trung tâm thương mại Impression.
"Đoán ra anh đang ở đâu chưa?" Mạch Á Văn hỏi bà.
"Trung tâm thương mại Impression? Anh đi một mình đến Impression?" Giọng Lý Huệ Quân hơi nghẹn lại.
Mạch Á Văn cười rồi đưa điện thoại cho Vương A Vân bên cạnh, bà ta cười hớn hở cầm lên: "A lô, Huệ Quân à, cậu còn ghen với tôi nữa cơ à? Anh Mạch nhờ tôi chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3555163/chuong-39.html