"Được rồi," Cô lười biếng cười một tiếng, "Nhìn cứng cả lên rồi."
Hạ thân của Điền Tư đối diện cô dựng lên một cái lều, qua lớp quần ẩm mềm, cô có thể nhìn thấy được hình dáng.
Trên thực tế, từ khoảnh khắc Hồ Già cởi quần áo bên bờ, anh đã có phản ứng sinh lý không tự chủ được.
Cô như một loại thuốc kích dục được điều chế riêng cho Điền Tư, nổi loạn, phóng đãng, không có chút xấu hổ nào, nhưng lại quyến rũ anh.
Dục vọng ngu ngốc mà thông minh, Điền Tư ra sức kỷ luật bản thân nhưng cuối cùng vẫn động lòng vì Hồ Già.
Con người chọn bước lên cao, nhưng con tim lại bò xuống thấp, hèn mọn vì tình yêu.
Điền Tư ngượng ngùng dùng tay che đi hạ bộ của mình.
"... Là phản ứng bình thường sau khi bơi xong thôi, cậu xuống đi, đừng nhìn chằm chằm nữa."
Điền Tư nói xong còn tự nghi ngờ bản thân sao có thể nói ra mấy lời ngu ngốc như này.
Hồ Già cười rung cả người, mông cũng vặn theo theo, mềm mại đè lên đùi anh như không có xương.
Cả cơ thể Điền Tư căng cứng, dương v*t bên dưới càng cương cứng, sưng to hơn, gần như muốn đâm thủng hai lớp vải của quần mới thôi.
"Đừng ngại mà," Hồ Già ôm cổ anh, thoải mái cười, "Tôi sớm biết cậu đã cứng rồi."
"..." Điền Tư hận cô đến mức muốn nghiến răng.
"Cứng lâu như vậy mà không bắn, không tốt cho thằng nhỏ của cậu đâu."
Hồ Già dựa vào người Điền Tư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3555141/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.