Trong tivi, Conan lần theo manh mối, ánh mắt nhìn thẳng, xác định hung thủ.
Hồ Già theo ánh sáng lúc sáng lúc tối, chăm chú nhìn Điền Tư một lúc rồi lại áp đầu vào ngực anh.
Có một khoảnh khắc, Hồ Già đột nhiên nghĩ đến "Tây Du Ký", cảm thấy như cô như đang nghe nhịp tim của người trong lòng mình.
"Nhịp tim hơi không đều, khó trách lúc nãy nói chuyện kỳ quặc vậy." Hồ Già cau mày nói với Điền Tư, đón lấy ánh mắt bất đắc dĩ của anh.
"Xem phim cho tử tế đi." Cô nói.
Hồ Già bò xuống khỏi người Điền Tư rồi ngồi bên cạnh anh.
Tay anh để rất gần tay cô, chỉ cần duỗi ngón tay ra là có thể chạm tới.
Nhưng hai người không ai tiến thêm bước nữa, vừa không hấp tấp, vừa không đủ can đảm.
Khi tập phim chiếu xong là vừa đúng 9 giờ.
Bên ngoài vẫn mưa gió, Điền Tư cầm điện thoại gọi xe cho cô.
Hồ Già thong dong đứng một bên cửa sổ sát đất nhìn sấm chớp mưa to bên ngoài.
"Mưa to thật đấy, gần giống như hôm chúng ta đi hồ nước..." Hồ Già quay đầu nói với anh bằng giọng điệu mệt mỏi.
Điền Tư đang bận gọi xe, một lúc sau mới ngẩng đầu hỏi cô: "Xin lỗi, cậu vừa nói gì cơ?" Lời lẽ anh thành khẩn và khiêm tốn.
Thực ra Điền Tư đã nghe cô nói gì rồi, anh chỉ không muốn tiếp tục câu chuyện ấy, lần hẹn hò ở hồ nước đó là lần đầu tiên họ vào khách sạn.
"Không có gì."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3555139/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.