Chương trước
Chương sau
Quần, là tuyến phòng thủ cuối cùng.

Một khi Điền Tư nghe theo cô và cởi quần ra, có lẽ họ sẽ thực sự làm thật.

Mặc dù phần lớn lý trí đã mất đi nhưng anh hiểu rõ đây là trường học, dù thế nào cũng không thể cùng Hồ Già làm bậy.

"Tôi dùng tay giúp cậu, được không?" Anh hạ thấp giọng nói như sợ có người khác nghe thấy.

Điền Tư nghĩ, trước đây ở nhà nghỉ nhỏ, Hồ Già đều dùng tay giúp anh, anh cũng thấy thoải mái.

Hồ Già tất nhiên là không vui.

"Ai cho cậu sờ tôi?" Cô cười rồi mắng một tiếng, "Hơn nữa, cậu biết vuốt ve chỗ ấy không?"

Điền Tư bị cô nói đến mức mặt đỏ tai hồng nhưng cũng không thể cãi lại.

Anh là trai tân, đương nhiên không hiểu chút gì về chuyện ấy.

Gương mặt tuấn tú của Điền Tư đầy vẻ khó xử.

Hồ Già lại thích sự tương phản của anh.

"Ngoan một chút," Hồ Già cởi dây lưng của anh, nhẹ nhàng dỗ dành Điền Tư, "Chỉ là cọ xát bên ngoài thôi, sẽ không đưa vào đâu."

Vừa nói xong câu này, trong lòng Hồ Già không hiểu sao lại thấy quen tai, chỉ cọ thôi không đưa vào đâu, đây chẳng phải là lời nói của mấy thằng khốn sao.

Điền Tư nằm dưới thân cô mà tim đập như trống, anh biết mình đang làm chuyện xấu nhưng lại không muốn dừng lại.

"Chỉ cọ thôi ư?" Anh lặp lại lời Hồ Già nhưng càng giống như đang tự lừa dối chính mình.

Hồ Già mỉm cười rồi cởi quần thể thao của Điền Tư ra.

"Đúng rồi, chỉ cọ thôi là được rồi."

Đây là lần thứ tư cô cởi quần Điền Tư.

Bên trong vẫn là kiểu quần lót bảo thủ nhàm chán nhất, một chiếc quần lót tam giác màu xám đậm.

Hồ Già bật cười, "Quần lót của anh trai đúng là của con nhà lành." Cô dùng ngón tay kéo kéo viền quần lót của Điền Tư.

Điền Tư trong lòng xấu hổ mà co rúm chân lại, anh vốn không chịu nổi kiểu trêu chọc bằng lời này của Hồ Già.

Nhưng gậy th*t của anh lại chẳng biết ngượng, cứ ngẩng cao đầu một cách kiêu ngạo.

Cho dù có che một lớp quần lót thì hình dáng của gậy th*t cũng lộ rõ mồn một.

Quy đầu của anh liên tục rỉ ra chất dịch, thấm ướt một mảng bằng nửa bàn tay làm quần lót xám đậm biến thành màu đen.

"Sao nước của anh trai còn nhiều hơn cả con gái người ta vậy?" Hồ Già chế giễu, kéo quần lót xuống, dương v*t của anh liền nhảy ra, lắc lư đầu một cách phóng đãng.

Thật là tuyệt vời.

Trên đỉnh gậy th*t vểnh cao của Điền Tư vừa hay tiết ra một giọt dịch tình tròn trịa.

Hồ Già đưa ngón tay ra như hái giọt sương trên lá sen, hái lấy nó rồi đút vào miệng Điền Tư.

Anh nhíu mày, vốn muốn giãy giụa từ chối cô, nhưng cô yêu kiều thướt tha như vậy, ngón tay lại đẹp đẽ đến thế, đầu ngón tay còn mang chút sắc hồng.

Điền Tư há miệng ra.

Liếm sạch chất dịch tuyến tiền liệt của chính mình.

"Vị gì vậy?" Hồ Già nằm úp lên người anh hỏi, đôi mắt giấu vẻ tinh quái.

"Không nói cho cậu đâu." Điền Tư cố ý nói. Thực ra anh sống rất sạch sẽ, dịch tiết ra cũng không hề có mùi vị gì.

"Hừ." Hồ Già khinh thường, "Tôi cũng không muốn biết."

Cô cúi đầu, tùy ý thô bạo vuốt ve vài cái trên dương v*t Điền Tư như đang thử nhiệt độ nước tắm.

Điền Tư ngửa đầu, nghiến răng cố gắng kiềm chế, bình ổn nhịp thở của mình nhưng tinh dịch từ lỗ quy đầu vì cô mà lại chảy ra chút.

Hồ Già khẽ cười vài tiếng, dùng ngón tay gãi gãi hai viên tròn vo của anh, Điền Tư như là đã không thể đợi được mà chờ cô cưỡi lên nữa rồi.

Dù anh có là ai thì trên giường, đàn ông thiên hạ đều có một bộ dạng dâm đãng như nhau.

"Anh trai, anh đã từng thấy ngựa gỗ xoay chưa?"

Điền Tư mang ánh mắt mơ màng nhìn cô, không hiểu ý của cô.

Cô nói một câu nhẹ tênh rồi tay lại thuận thế mà vuốt ve gậy th*t thô to của Điền Tư, áp sát vào bụng dưới của anh.

Hồ Già hếch mông lên, dang hai chân ra, mở rộng hoa huy*t, đối diện với dương v*t Điền Tư rồi ngồi xuống, người anh nóng quá.

Huyệt nhỏ của cô ngay lập tức bị dương v*t Điền Tư làm nóng, trở nên nhạy cảm hơn mà kẹp chặt lấy Điền Tư.

Sống lưng truyền đến một trận tê dại.

Toàn thân như bị một dòng điện chạy qua, Điền Tư kích thích đến độ hồn phách như sắp bay mất.

Đây là lần đầu tiên dương v*t anh tiếp xúc với hoa huy*t mẫn cảm của cô.

Da thịt trần trụi đối diện với da thịt.

Mới chỉ là bắt đầu thôi.

Hồ Già cong môi, giọng nói mê hoặc: "Tôi sẽ cưỡi cậu như cưỡi ngựa đấy."

Cô giữ chặt Điền Tư, hoa huy*t hồng hào ướt nhẹp như đang tiết ra nước miếng không ngừng, thèm thuồng trước đồ ăn.

"Ưm... gậy th*t của ngựa con vừa nóng vừa cứng," Hồ Già chống lên cơ bụng rắn chắc của Điền Tư, uốn éo lên xuống một cách linh hoạt. Nước từ hoa huy*t khiến nơi giao hợp càng trơn tuột, phát ra tiếng bèm bẹp, thậm chí, dương v*t màu hồng nhạt của Điền Tư cũng vì cô mà phủ lên một lớp nước bóng loáng.

Trông họ thật dâm loạn.

Đôi mắt Điền Tư phủ lên một tầng sắc tối dày dặc.

Anh vốn tưởng lòng bàn tay Hồ Già đã mềm mại, không ngờ hoa huy*t của cô còn non mịn và nóng ẩm hơn.

Càng chết người hơn là, theo từng cử động lên xuống trên người anh, bộ ngực đẹp đẽ vểnh cao của cô cũng đung đưa trước mắt anh.

Nhận ra Điền Tư đang nhìn chằm chằm vào gò bồng đào của mình, Hồ Già cười, vừa uốn éo trên người anh, vừa rên rỉ quyến rũ hơn.

"Thích nhìn lỗ nhỏ hay nhìn vú?" Cô tận hưởng khoái cảm, thanh âm như bám lấy mà hỏi anh.

Sao cô có thể nói ra lời dâm đãng như vậy? Nhưng Điền Tư lại càng thấy kích thích.

"Đều thích hết..." Anh thậm chí còn trả lời một cách trơ trẽn.

Dù tim như bị lửa đốt, giữa ban ngày như thiêu cháy, dưới thân cô anh vẫn luôn rất thành thật.

Giống như cơ thể họ, giao hợp một cách chặt chẽ, không rõ là dịch tình của cô hay của anh mà thấm ướt lông mu của nhau, lông mu đen rậm thô kệch của anh dính nước, trông thô tục vô cùng. Mà dương v*t lại vì cô mà đỏ ửng, hưng phấn vểnh lên, mạch máu cũng trương phình, nổi lên gân guốc.

Cô cũng phát hiện ham muốn lớn dần của anh.

"Chậc, dương v*t của ngựa con thật xấu xí, giấu nó đi đi."

Giọng Hồ Già mềm nhũn nhưng động tác bên dưới vẫn không ngừng, huyệt nhỏ tiến về phía trước mà ngậm lấy, liên tục cọ xát vào quy đầu, dường như muốn nuốt chửng lấy anh.

Khoái cảm ập đến, Điền Tư như bị phơi bày dưới ánh đèn sân khấu, không có chỗ trốn tránh, hạ thân anh mãnh liệt gào thét, dòng máu chảy trong thân thể như mất đi kiểm soát.

"Hừ ư..." Cuối cùng anh cũng nghiến răng rên khẽ lên một tiếng.

Hồ Già rất nhanh đã tìm ra cách làm cho mình sướng hơn.

Hình dạng quy đầu của Điền Tư đầy đặn, vừa tròn vừa to, rãnh quy đầu sâu như một cái ngưỡng nhỏ.

Hồ Già dồn trọng tâm về phía trước, vừa rên rỉ phóng túng, vừa nhanh chóng uốn éo cọ xát qua lại trên quy đầu và rãnh quy đầu của Điền Tư.

Hột le rất nhanh đã đón nhận lấy từng đợt xối xả mạnh mẽ, mà nơi đó cũng là chỗ nhạy cảm nhất của Điền Tư.

Ánh mắt Điền Tư đã không còn vẻ trong sáng, ngược lại là sự điên cuồng, say mê nhìn về phía cô, theo cô mà đung đưa.

Kích thích, điên cuồng, khoái cảm từng đợt ùa đến như sóng thần nhấn chìm họ.

"A ư... không chịu nổi nữa... lỗ nhỏ sắp phun nước rồi..."

Mắt Hồ Gia ngấn lệ, cô sắp lên đỉnh.

Trong phòng thay đồ nhỏ.

Vì họ mà nhiệt độ không khí đột ngột tăng lên vài độ, căn phòng tràn ngập mùi tanh nồng nặc của da thịt.

Giống như mùa xuân sau cơn mưa bão, hoa trên cây chín đến mức thối rữa, mùi của sự sống mở ra rồi khép lại.

Điền Tư bóp eo Hồ Già, gần như dùng tay để giữ cô, để huyệt nhỏ của cô nhanh chóng cọ xát lên quy đầu.

"A a a... ngựa con nhanh hơn nữa đi..."

Hồ Già coi như đã trải nghiệm cái gọi là hàng to xài tốt, cho dù cô là cao thủ trong chuyện tình trường, đôi mắt cũng nổi lên vẻ tình mê ý loạn.

Điền Tư cuối cùng dùng sức đâm vào vài cái, đầu khấc gần như chọc mở môi âm hộ Hồ Già, nóng bỏng vỗ vào hột le, thăm dò đi vào cửa hang.

Quá kích thích.

Sự cao trào thực sự lại khiến cô không thể kêu lên thành tiếng.

Hồ Già ngửa cổ tạo nên một đường cong đẹp đẽ tột độ như một con thiên nga.

Cô lên đỉnh, âm hộ hồng hào siết chặt như con trai, vừa phun nước vừa co rút từng đợt mà kẹp lấy dương v*t.

Điền Tư dù có thích kìm nén đến mấy, lúc này cũng không nhịn được mà thở dốc một hơi thật sâu, theo bản năng nâng chân Hồ Già lên cao.

Chút lý trí còn sót lại khiến anh tránh huyệt nhỏ của Hồ Già, dương v*t run rẩy hướng lên, tinh dịch đặc sệt lập tức bắn ra ào ào.

Đây là lần xuất tinh nhiều nhất của Điền Tư.

Tinh dịch trắng đặc của anh thậm chí còn bắn tóe lên cánh môi và lông mu của Hồ Già.

Tinh dịch từ từ trượt xuống, chảy vào lớp thịt hồng mềm mại của cô, như thể anh vừa mới xuất tinh vào trong cô.

Điền Tư thậm chí còn thấy rất đẹp.

Hồ Già sướng xong rồi mới nhìn thấy tinh trắng ở hoa môi mình.

Cô chậc một tiếng, trong lòng thấy cực kỳ bực bội, sắc mặt lạnh lùng, từ trên người Điền Tư ngồi dậy.

Hồ Già tìm quần áo khoác lên, nhíu mày trách mắng anh: "Kinh tởm chết đi được, ai cho cậu bắn tinh lên âm hộ tôi?"

Đây mới là thái độ bình thường của Hồ Già, coi Điền Tư như công cụ, dùng xong là vứt.

Điền Tư vẫn chưa chỉnh trang xong quần áo, quay lưng về phía cô, từ từ mặc đồ vào.

Cảm giác xấu hổ và tự trách như cơn lốc bao trùm lấy anh.

"Xin lỗi." Anh im lặng một lúc rồi nói.

Hồ Già không thèm để ý đến anh.

Cô sang phòng bên cạnh tắm rửa.

Đợi cô quay lại, Điền Tư đã đi mất.

*

Đến lúc chiều tà, đây là lúc ánh nắng đẹp nhất trong ngày.

Hồ Già nhận việc chụp ảnh bìa cho Taobao, đến giờ cô liền xin phép giáo viên rồi đeo balo đi ra ngoài.

Đi đến bồn hoa của trường, dưới cờ tổ quốc là một vòng người đang đứng, đó toàn là lãnh đạo trường và các học sinh giỏi, nhiếp ảnh gia đằng trước đang cúi người chụp ảnh.

Hồ Già vốn không hứng thú với mấy cảnh này, nhưng hôm nay không biết vì sao cô lại nghiêng đầu nhìn sang đó.

Quả nhiên, Điền Tư cũng ở trong đó, hơn nữa còn đứng bên cạnh hiệu trưởng.

Anh lại trở về với dáng vẻ trong sạch không tì vết.

Khuôn mặt tuấn tú mang theo cảm giác xa cách.

Công tác chụp ảnh rất nhanh đã xong.

Điền Tư và Hồ Già đều không dừng lại mà lướt qua vai nhau.

Chỉ là loại ràng buộc lẫn nhau trên cơ thể sau khi ân ái vẫn như hương thơm tỏa ra.

_____Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.