Quần, là tuyến phòng thủ cuối cùng.
Một khi Điền Tư nghe theo cô và cởi quần ra, có lẽ họ sẽ thực sự làm thật.
Mặc dù phần lớn lý trí đã mất đi nhưng anh hiểu rõ đây là trường học, dù thế nào cũng không thể cùng Hồ Già làm bậy.
"Tôi dùng tay giúp cậu, được không?" Anh hạ thấp giọng nói như sợ có người khác nghe thấy.
Điền Tư nghĩ, trước đây ở nhà nghỉ nhỏ, Hồ Già đều dùng tay giúp anh, anh cũng thấy thoải mái.
Hồ Già tất nhiên là không vui.
"Ai cho cậu sờ tôi?" Cô cười rồi mắng một tiếng, "Hơn nữa, cậu biết vuốt ve chỗ ấy không?"
Điền Tư bị cô nói đến mức mặt đỏ tai hồng nhưng cũng không thể cãi lại.
Anh là trai tân, đương nhiên không hiểu chút gì về chuyện ấy.
Gương mặt tuấn tú của Điền Tư đầy vẻ khó xử.
Hồ Già lại thích sự tương phản của anh.
"Ngoan một chút," Hồ Già cởi dây lưng của anh, nhẹ nhàng dỗ dành Điền Tư, "Chỉ là cọ xát bên ngoài thôi, sẽ không đưa vào đâu."
Vừa nói xong câu này, trong lòng Hồ Già không hiểu sao lại thấy quen tai, chỉ cọ thôi không đưa vào đâu, đây chẳng phải là lời nói của mấy thằng khốn sao.
Điền Tư nằm dưới thân cô mà tim đập như trống, anh biết mình đang làm chuyện xấu nhưng lại không muốn dừng lại.
"Chỉ cọ thôi ư?" Anh lặp lại lời Hồ Già nhưng càng giống như đang tự lừa dối chính mình.
Hồ Già mỉm cười rồi cởi quần thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3555133/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.