Hoàng hôn đỏ thẫm chiếu xuống phần còn lại của sân vườn xơ xác, máu đỏ ồ ạt chảy ra từ đống thi thể, trong sân mười người may mắn còn sống sót toàn thân cũng đẫm máu, người đàn ông cầm đầu lặng yên đứng đấy, tròng mắt đen phủ lên ánh chiều tà.
Xung quanh yên tĩnh không tiếng động, mọi hoạt động đều cứng ngắc, đầu óc giống như bị đóng băng, chỉ còn lại hình ảnh cuối cùng của người kia, máu tươi đầm đìa ngã xuống vũng máu đỏ.
Hạng đại ca.
Em sẽ vĩnh viễn theo anh.
Em sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh.
Đôi mắt cười của người nọ thoáng chốc như vẫn còn ở trước mắt, hắn ngây ngốc đứng đấy, đến khi từ sâu trong tim truyền đến một cơn đau quằn quại, đau đến suýt không đứng vững. Bước chân loạng choạng một cái, Hạng Khôn đè lại lồng ngực cố gắng đứng thẳng.
Hắn chưa từng nghĩ đến người kia sẽ rời xa hắn, người kia sao có thể rời bỏ hắn, lại dám rời bỏ hắn, cái người luôn miệng nói sẽ mãi mãi ở bên cạnh làm bạn với hắn, đến cuối cùng lại giãy giụa nhìn về hướng không có hắn ở đấy. Đau đớn tê dại trong lồng ngực như đang cười nhạo hắn ngu ngốc, mùi máu tanh trong miệng như từng lần nhắc nhở hắn, người kia đã đi, hoàn toàn, thật sự bỏ đi.
“A, ha ha… ” Khẽ cười, tiếng cười càng lúc càng lớn hơn, giống như không thể kìm chế nổi.
Những người xung quanh cúi đầu, không ai dám nhìn hắn, cũng không dám mở miệng. Hạng Khôn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dao-nhi-tri/2735114/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.