Tam Giác Vàng có khí hậu ấm áp quanh năm, hiện tại đã là đầu mùa đông mà thời tiết cũng không có bao nhiêu lạnh, nhưng dù sao vẫn lạnh hơn một ít. Mạc Bắc tỉnh dậy phát hiện chăn trên người mình đã được đổi thành cái khác, dày hơn, tấm chăn làm bằng tơ nhung, đắp lên người vô cùng ấm áp. Hóa ra buổi tối ngủ say đến thế, vậy mà không hề biết tí nào, hắn chớp mắt, có hơi thắc mắc nhìn tấm chăn trên người, muốn sờ tay lên kiểm tra. Nhưng ngón tay vừa cử động liền phát hiện kỳ lạ, bàn tay của hắn đang được ai đó nhẹ nhàng nắm, hắn khẽ cử động, người bên cạnh cũng giật mình, sau đó lập tức quay người lại. Mạc Bắc không hề nghĩ tới khi thức dậy lại thấy được Hạng Ý, ngơ người nhớ đến lời nói đêm qua nghe được tựa như là nằm mơ, bây giờ bàn tay còn được Hạng Ý nắm, hắn cho rằng mình vẫn chưa tỉnh ngủ, thậm chí cảm thấy không chân thật.
“Ca, anh dậy rồi sao?” Hạng Ý tươi cười, nắm tay Mạc Bắc chặt thêm một chút, sau đó mới buông ra, “Đói bụng chưa? Em vừa mới bưng lên bát cháo nóng, có muốn ăn chút ít không?”
Mạc Bắc vẫn nằm sững sờ, cả buổi cũng chưa hoàn hồn.
Chẳng lẽ đêm qua… Không phải nằm mơ?
Mơ màng nhớ lại tối hôm qua Hạng Ý ôm chặt lấy mình, từng lần lặp lại câu xin lỗi bên tai, đến cả cánh tay ôm mình cũng run rẩy. Trong khoảnh khắc đó, hắn cảm thấy có chút hạnh phúc mong manh, dù cho cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dao-nhi-tri/2735060/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.