Lúc mới sinh ra, người Hạng Ý nhìn thấy đầu tiên không phải là ba cũng chẳng phải là mẹ, mà là Mạc Bắc. Mạc Bắc khi ấy cũng không lớn, chỉ khoảng năm sáu tuổi, bộ dáng tò mò đi đến tìm hiểu cái thứ nhỏ nhỏ nhăn nheo này. Đứa bé tỏ vẻ mơ màng, nhìn thấy cặp mắt đen láy của Mạc Bắc đang mở to không chớp mà nhìn nó, khóe miệng liền cong cong lên, giống như đang cười. Mạc Bắc đang nhìn thì bị dọa cho mất hồn, lùi về phía sau nửa bước, kết quả là đứa bé liền bất mãn òa khóc lớn lên khiến cho cậu đành phải ôm lấy cái thứ nhỏ nhắn này, cả buổi không dám buông tay.
Từ đó về sau Mạc Bắc liền bị tiểu quỷ này đu bám theo. Khi bú sữa Mạc Bắc phải cầm bình cho bú, vừa biết bò liền túm lấy ống quần Mạc Bắc y y a a, vừa học nói được tiếng ba mẹ thì từ tiếp theo liền học xong chữ Mạc Bắc ca ca.
Những điều này Hạng Ý sớm không còn nhớ rõ, nó chỉ biết từ lúc bản thân có thể ghi nhớ đến nay, người nó thích nhất chính là vị ca ca xinh đẹp hiền hòa này, có chuyện vui hay buồn, đều chỉ muốn nói cho một mình y nghe. Mạc Bắc học bắn súng, nó liền lạch bạch chạy tới học bóp cò súng cùng, Mạc Bắc luyện võ, nó cũng chạy qua múa máy mấy cái kung fu mèo ba chân, Mạc Bắc bắt đầu đọc sách y học chữa bệnh, nó cũng chạy lại ngớ ngẩn nghiên cứu mấy cây hoa hoa cỏ cỏ ngốc nghếch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dao-nhi-tri/2735009/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.