EIDT: VITAMINC 
BETA: XUXU 
Tần Châu Ngọc chỉ nghe thấy có âm thanh rối loạn bênngoài, một tiếng mở cửa rồi đóng sầm lại. Nàng ngây ngốc ngồi xuống,nhìn lại quần áo hỗn độn của chính mình, lại chạm lên môi mình, dườngnhư vẫn còn vương lại hơi thở của người nào đó… 
Nàng sửng sốt nửa ngày, rốt cục phản ứng lại đã xảy ra chuyện gì. Tửthư sinh hắn... thế mà lại chạy mất. Nhưng mà quan trọng hơn vẫn là đãsờ nàng hôn nàng rồi. 
Đương nhiên, cái này cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng nhấtlà, gạo vẫn chưa nấu thành cơm. Thất bại này, nàng đành phải đem cả vốn lẫn lời quy cho rượu hoa đào của Hứa lão đầu. ( túy = rượu) 
Cái gì mà đồ tốt đây? Ngay cả Tử thư sinh cũng không trị được? 
Tần Châu Ngọc tức giận mà đi ngủ, cả người đều tiến vào trong chăn, lăn qua lộn lại như thế nào đều ngủ không được. Nhắm mắt lại, thế nhưngtrong đầu chỉ nghĩ tới cảm giác Tử thư sinh ôm nàng. Cảm giác bàn taynhư lửa nóng của hắn tiến vào ngực áo của chính mình. 
Nàng bỗng cảm thấy ngứa ngáy khó chịu. Cuối cùng dứt khoát phủ ở trongchăn, rồi hét to vài tiếng, mới thoát khỏi cảm giác vừa ngượng ngùng xa lạ lại vừa sợ hãi này. 
Đông Sinh nghiêng ngả lảo đảo chạy ra khỏi phòng khi trời vừa tối. Trênđường người bán hàng rong họ Môn đang vội vàng đóng cửa thu quán, cũngkhông chú ý tới người phu tử bình thường ôn hòa ổn trọng, bây giờ quầnáo lại không chỉnh tề, vẻ mặt bối rối. 
Hắn chạy thẳng một đường rất xa, chạy thẳng tới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/90098/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.