Đông Sinh hỏi chân tướng rõ ràng, tuy Tần Châu Ngọc nói là để ngừavạn nhất dẫn trộm vào nhà, nhưng mà việc nàng đã giải quyết xong mộtđống sản vật miền núikia thì giải thích thế nào? Sợ lừa đảo là đúng, cơ mà sợ nàng còn hơn lừa đảo!
Đông Sinh không trách cứ nàng bắt nạt biểu đệ nhà mình, dù sao nàng cũng sẽ không thừa nhận.Đông Sinh trấn an hảo hai vị biểu đệ, sau đó đi muathịt bò chiêu đãi haitâm hồn thiếu niên bị tổn thương.
Đến khi ăn cơm, Tần Châu Ngọc cuối cùng cũng có vẻ mặt ôn hòa với haibiểu đệ của Đông Sinh, nguyên nhân vì hai vị biểu đệ đã đến, làm cho bữa ăn khổ cực của nàng rốt cục có thể cải thiện.
Bữa cơm này Tần Châu Ngọc ăn vô cùng vui sướng. Hơn phân nửa đồ ăn trênđều bị nàng gắp vào chén của mình. Đáng thương hai biểu đệ của ĐôngSinh, đi đường hơn nửa đêm, lại bị vất ở ngoài cửa ngồi đợi đói tới nỗingực dán vào lưng. Thật vất vả mới được biểu ca xuống bếp khoản đãi, thế mà còn bị nhân tình của biểu ca ăn hết hơn phân nửa.
Hai người u oán nhìn biểu ca nhà mình.Đông Sinh cũng có chút xấu hổ, honhẹ hai tiếng. Nào ngờ Tần Châu Ngọc hoàn toàn không hiểu, mở to hai mắt ngẩng đầu nhìn hắn, vẻ mặt vô tội hỏi: “Huynh lại cảm lạnh sao? Có phải vì tối hôm qua ra bờ sông tìm ta bị trúng gió không?”
Tần Châu Ngọc chắc chắn biết ý Đông Sinh, nếu không phải Đông Sinh rấthiểu nàng, sợ là cũng bị lừa gạt. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033842/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.